
Trình bày suy nghĩ về câu chuyện “Điều gì là quan trọng?”
ĐIỀU GÌ LÀ QUAN TRỌNG?
Chuyện xảy ra tại một trường trung học.
Thầy giáo giơ cao một tờ giấy trắng, trên đó có một vệt đen dài và đặt câu hỏi với học sinh:
– Các em có thấy gì không?
Cả phòng học vang lên câu trả lời:
– Đó là một vệt đen.
Thầy giáo nhận xét:
– Các em trả lời không sai. Nhưng không ai nhận ra đây là một tờ giấy trắng ư? Và thầy kết luận:
Có người thường chú tâm đến những lỗi lầm nhỏ nhặt của người khác mà quên đi những phẩm chất tốt đẹp của họ. Khi phải đánh giá một sự việc hay một con người, thầy mong các em đừng quá chú trọng vào vết đen mà hãy nhìn ra tờ giấy trắng với những mảng sạch mà ta có thể viết lên đó những điều có ích cho đời.
(Nguồn Internet)
I. Mở bài
Nêu vấn đề cần nghị luận: Lối ứng xử đẹp, giàu lòng vị tha, khoan dung khi đánh giá về người khác; đồng thời phải biết trân trọng những phẩm chất, những phần tốt đẹp của họ.
II. Thân bài:
Tóm tắt nội dung câu chuyện
* Giải thích ý nghĩa câu chuyện
– “vệt đen dài” tượng trưng cho những khuyết điểm, những lỗi lầm của con người.
– “Tờ giấy trắng” tượng trưng cho phẩm chất, cho những điều tốt đẹp của con người.
– “Đừng quá chú trọng vào vết đen”: đừng cố chấp, định kiến trước lỗi lầm, hạn chế của người khác.
– “Hãy nhìn ra tờ giấy trắng với những mảng sạch mà ta có thể viết lên đó những điều có ích …cho đời”: biết trân trọng những phẩm chất tốt đẹp của mỗi cá nhân.
-> Câu chuyện cho ta bài học về cách ứng xử, nhìn nhận đánh giá con người: Điều quan trọng trong cuộc sống chính là lối ứng xử đẹp, giàu lòng vị tha, khoan dung khi đánh giá về người khác, đồng thời phải biết trân trọng những phẩm chất, những phần tốt đẹp của họ.
* Vì sao đừng quá chú trọng vào sai lầm của người khác:
– Đừng quá chú trọng vào “vết đen” đừng cố chấp, định kiến trước lỗi lầm, hạn chế của người khác vì:
+ Con người không ai hoàn hảo cả.
+ Sự vị tha, khoan dung mang lại niềm vui, thanh thản cho người mắc lỗi, tạo điều kiện cho họ nhận ra sai trái, sửa chữa lỗi lầm. Đồng thời, nó mang lại niềm vui cho bản thân ta (dẫn chứng).
– “Hãy nhìn ra …cho đời”: biết trân trọng những phẩm chất tốt đẹp của mỗi cá nhân:
+ Biết trân trọng những phẩm chất tốt đẹp của mỗi cá nhân để giúp cá nhân phát huy được sức mạnh vốn có. Đó cũng là cách chúng ta góp phần làm cho cuộc sống đẹp hơn (dẫn chứng).
– Khẳng định ý nghĩa của lối sống ứng xử đẹp: vừa vị tha, độ lượng trước lỗi lầm của người khác vừa đồng thời trân trọng phẩm chất tốt đẹp ở họ. Điều đó làm cho mối quan hệ của con người trở nên tốt đẹp, tránh những hiểu lầm đáng tiếc (dẫn chứng).
* Mở rộng, liên hệ:
– Phê phán những người không biết vị tha, khoan dung.
– Phê phán những kẻ ích kỷ, cực đoan, chỉ nhìn thấy những ưu điểm của mình mà xem thường năng lực của người khác.
* Bài học nhận thức và hành động:
– Cuộc sống vốn muôn màu, muôn sắc nên khi nhìn nhận vấn đề không được vội vàng, hấp tấp chỉ nhìn hời hợt bên ngoài hiện tượng mà phải suy nghĩ kĩ lưỡng trước khi đưa ra kết luận. Và phải có trách nhiệm trước sự đánh giá của bản thân.
– Cần có cách nhìn lạc quan để phát hiện mặt tốt, mặt tích cực của sự vật, hiện tượng, con người…. Từ đó luôn biết vượt qua những khó khăn, thử thách để tạo cơ hội hướng tới mục đích cao cả.
– Để có được cách nhìn đúng đắn, tích cực con người cần có sự tinh nhạy, sắc bén, sâu sắc khi quan sát và suy xét thấu đáo vấn đề trước khi đưa ra kết luận. Và quan trọng hơn là phải có niềm tin đối với đối tượng được nhìn nhận, đánh giá.
III. Kết bài :
– Câu chuyện giúp ta có thái độ sống tích cực và rèn luyện một lối ứng xử nhân ái, nhân văn.
– Đưa ra lời khuyên, bài học cho bản thân và mọi người.
Bài làm tham khảo
Trong cuộc sống, mỗi chúng ta đều có lúc mắc sai lầm và cũng có lúc tỏa sáng bằng những điều tốt đẹp. Nhưng đáng tiếc là không ít người thường chỉ chăm chăm nhìn vào cái sai nhỏ bé của người khác mà quên đi những phẩm chất đáng quý mà họ đang có. Câu chuyện ngắn “Điều gì là quan trọng?” đã để lại cho ta một bài học sâu sắc về cách nhìn nhận và đánh giá con người: đừng quá chú trọng vào khuyết điểm mà hãy trân trọng và khích lệ những phẩm chất tốt đẹp của mỗi cá nhân.
Câu chuyện kể về một thầy giáo trong giờ học đã giơ cao một tờ giấy trắng có một vệt đen dài và hỏi học trò thấy gì. Cả lớp đều trả lời: “Một vệt đen”. Thầy giáo nhận xét: “Các em không sai, nhưng chẳng lẽ không ai thấy đây là một tờ giấy trắng ư?” Qua đó, thầy khuyên học sinh khi đánh giá sự việc hay con người đừng chỉ nhìn vào “vết đen” mà hãy biết nhận ra cả “tờ giấy trắng” với những khoảng trống sạch sẽ, nơi ta có thể viết lên nhiều điều có ích cho đời.
Ẩn sau câu chuyện giản dị ấy là một bài học thấm thía. “Vệt đen” tượng trưng cho những khuyết điểm, lỗi lầm của con người; còn “tờ giấy trắng” tượng trưng cho những phẩm chất, mặt tốt đẹp ở mỗi người. Lời dạy của thầy giáo muốn nhắn nhủ: con người không ai hoàn hảo, bên cạnh hạn chế vẫn còn biết bao giá trị đáng trân trọng. Vì thế, điều quan trọng không phải là chăm chăm nhìn vào những sai lầm mà là biết nhìn thấy cái tốt, cái thiện để khích lệ và tạo điều kiện cho người khác phát triển.
Trước hết, đừng quá chú trọng vào “vết đen” của người khác, bởi lẽ con người vốn dĩ không có ai toàn vẹn. Mỗi người đều có những thiếu sót riêng, nếu ta chỉ chăm chăm nhìn vào khuyết điểm, thì chẳng bao giờ thấy được giá trị thật sự của họ. Hơn nữa, việc khắt khe, định kiến trước lỗi lầm của người khác chỉ khiến họ thêm mặc cảm, tự ti và khó có cơ hội sửa chữa. Ngược lại, nếu có tấm lòng bao dung, vị tha, ta sẽ giúp họ cảm thấy được thấu hiểu, từ đó có động lực để thay đổi bản thân. Biết tha thứ cũng là cách để chính ta sống thanh thản và nhẹ nhõm hơn. Chẳng hạn, một học sinh từng phạm lỗi trong học tập nếu được thầy cô tin tưởng, động viên thì em sẽ dễ dàng nỗ lực để tiến bộ hơn, thay vì chán nản buông xuôi.
Bên cạnh đó, chúng ta cần biết trân trọng “tờ giấy trắng”, tức là những mặt tốt đẹp của mỗi con người. Khi một người được ghi nhận, khích lệ về ưu điểm, họ sẽ càng có thêm động lực để phát huy. Mỗi cá nhân đều có giá trị riêng và sự nhìn nhận tích cực sẽ giúp khơi dậy sức mạnh ấy, làm cho cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn. Chẳng hạn, trong công việc, nếu người quản lý chỉ chăm chăm chê trách nhân viên vì những lỗi nhỏ nhặt thì sẽ khó có tinh thần đoàn kết. Nhưng nếu biết khen ngợi, động viên những đóng góp tích cực, tập thể ấy sẽ thêm gắn bó và phát triển mạnh mẽ. Như vậy, việc trân trọng phẩm chất tốt đẹp không chỉ giúp cá nhân thăng tiến mà còn góp phần xây dựng một cộng đồng nhân văn, tốt đẹp hơn.
Từ câu chuyện này, ta càng nhận rõ ý nghĩa của lối ứng xử đẹp: vừa vị tha, độ lượng trước lỗi lầm của người khác, vừa biết trân trọng và khích lệ những điều tốt đẹp nơi họ. Đó là cách để các mối quan hệ trở nên chan hòa, gắn bó, đồng thời tránh được những hiểu lầm, mâu thuẫn không đáng có. Tuy nhiên, trong thực tế, vẫn còn có những người ích kỷ, nhỏ nhen, chỉ nhìn vào khuyết điểm của người khác để chê bai, dè bỉu; hoặc những kẻ cực đoan, tự cho mình là đúng và xem thường mọi người xung quanh. Những lối sống ấy đáng bị phê phán, bởi nó chỉ làm cho các mối quan hệ trở nên căng thẳng và khiến con người xa cách nhau hơn.
Bài học đặt ra cho mỗi chúng ta là cần rèn luyện cho mình cách nhìn nhận bao dung, nhân ái. Cuộc sống vốn muôn màu muôn vẻ, ta không nên vội vàng kết luận khi mới nhìn thấy một hiện tượng bề ngoài. Thay vào đó, hãy suy xét thấu đáo, nhìn vào những mặt tích cực và tin tưởng vào khả năng thay đổi của người khác. Có như thế, ta mới sống lạc quan, góp phần tạo nên một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Câu chuyện “Điều gì là quan trọng?” đã để lại cho chúng ta bài học quý báu: đừng chăm chăm nhìn vào “vết đen” nhỏ bé mà hãy biết nhận ra cả “tờ giấy trắng” rộng lớn của mỗi con người. Đó chính là lối sống nhân văn, vị tha và bao dung mà mỗi người cần hướng tới. Bản thân tôi cũng nhận ra rằng, thay vì xét nét, khắt khe với lỗi lầm của người khác, tôi cần học cách trân trọng những điều tốt đẹp và tin tưởng vào khả năng hoàn thiện của họ. Bởi lẽ, chỉ khi biết nhìn người bằng ánh mắt yêu thương, ta mới cảm nhận được ý nghĩa đích thực của cuộc sống.
Chủ đề:Đọc hiểu con người ai mà không từng phạm sai lầm, Hay viết bài văn nghị luận trình bày suy nghĩ của em về ý nghĩa câu chuyện to giấy trắng, Nêu Nội dung của văn bản điều gì la quan trọng, Nêu trên tờ giấy trắng có một vệt bẩn nhỏ thì điều ta cần chú ý là tờ giấy trắng hơn là vết bẩn kia, Nghị luận câu chuyện điều gì la quan trọng, Quà tặng cuộc sống đọc hiểu



![[NLXH] Sách là người bạn hiền của mỗi chúng ta](https://lopvancothu.com/wp-content/uploads/2025/03/nlxh-sach-la-nguoi-ban-hien-cua-moi-chung-ta-150x150.jpg?v=1741054059)









![[NLXH 600 chữ] bàn về hiện tượng: Hiện nay, một bộ phận giới trẻ ngày càng xa rời thực tế, sống nhiều hơn trong thế giới ảo](https://lopvancothu.com/wp-content/uploads/2025/07/nlxh-600-chu-ban-ve-hien-tuong-hien-nay-mot-bo-phan-gioi-tre-ngay-cang-xa-roi-thuc-te-song-nhieu-hon-trong-the-gioi-ao-150x150.jpg?v=1751602063)

