
Phân tích tình cảm của nhân vật trữ tình con đối với mẹ trong bài thơ “Thư gửi mẹ” của Trần Đăng Khoa
Thư gửi mẹ
Mẹ ơi, có thể trong cuộc chiến đấu này
Con sẽ ngã xuống
Ngã xuống bình thường
Như bao đồng đội của con
Để mái nhà gianh mẹ được yên ả
Dưới sắc nắng vàng…
Và, có thể là, sáng mai bừng mắt ra
Mẹ sẽ nhận về tay mình một tờ giấy…
Như nhiều bà mẹ ở làng
Tờ giấy mỏng manh
Nhưng lại nặng hơn ngàn tấn bom
Trút xuống tuổi già của mẹ
Cho dù thế, mẹ cũng đừng khóc nhé
Con không chết đâu
Xin mẹ cứ đọc Kiều
Cho căn nhà trở lại yên tĩnh
Dưới bóng cây bảng lảng hoàng hôn
Xin mẹ cứ ngồi tựa cửa chờ con
Như những ngày xưa
Mỗi chiều đi học về
Và mẹ lại lắng nghe
Tiếng bước chân bầy trẻ nhỏ
Chúng ôm sách, bá vai nhau, rúc rích cười, đi ngang qua cửa sổ
[…]
– Trần Đăng Khoa
Đoạn văn nghị luận 200 chữ phân tích tình cảm của nhân vật trữ tình con đối với mẹ trong bài thơ “Thư gửi mẹ” của Trần Đăng Khoa
Trong bài thơ “Thư gửi mẹ” của Trần Đăng Khoa, tình cảm của người con đối với mẹ được thể hiện một cách sâu lắng, xúc động và đầy cao cả. Trước khi bước vào trận chiến sinh tử, anh lính trẻ bình thản nghĩ đến cái chết: “Mẹ ơi, có thể trong cuộc chiến đấu này!/ Con sẽ ngã xuống”. Câu thơ là lời từ biệt không thành tiếng, là sự chuẩn bị tinh thần cho mẹ trước nỗi đau mất con, nhưng đồng thời cũng thể hiện một tình yêu thương bao la, đầy vị tha. Người con không chỉ nghĩ đến nỗi đau riêng mà còn thấu hiểu nỗi đau chung của bao bà mẹ khác: “Tờ giấy mỏng manh/ Nhưng lại nặng hơn ngàn tấn bom”. Anh mong mẹ mạnh mẽ vượt qua mất mát bằng những sinh hoạt thường ngày, giữ lấy sự bình yên trong tâm hồn như lúc con còn sống: “Xin mẹ cứ đọc Kiều/ Cho căn nhà trở lại yên tĩnh”. Tình mẫu tử thiêng liêng chính là sức mạnh giúp người lính đối diện với cái chết trong sự thanh thản, cao thượng. Với thể thơ tự do, lời thơ giản dị như tâm sự, cùng biện pháp điệp ngữ, so sánh sâu sắc, bài thơ đã thể hiện trọn vẹn tình yêu thương, sự hi sinh thầm lặng và cao cả của người con dành cho mẹ giữa thời chiến.