
Phân tích chủ đề bài thơ “Lời con muốn nói” – Nguyễn Thị Thu Phương
LỜI CON MUỐN NÓI
(Nguyễn Thị Thu Phương)
Con cảm ơn cô bài học sáng nay
Đã mở ra cho con chân trời mới
Một chân trời có cây xanh nắng gội
Một thiên đường với giấc mộng bình yên.
Con cảm ơn cô bài học sáng nay
Đã cho con yêu quê hương xứ sở
Con thuyền trắng rướn thân mình góp gió
Chở hạnh phúc về bao bến làng xa.
Con cảm ơn cô bài học sáng nay
Cho con hiểu yêu thương là lẽ sống
Biết cảm thông trước mảnh đời bất hạnh
Mở vòng tay… và luôn nở nụ cười.
Con cảm ơn cô bài học sáng nay
Cho con hiểu cuộc đời là ánh sáng
Biết vững tin vào con đường đã chọn
Dẫu có gập ghềnh vấp ngã vẫn vươn lên.
Con cảm ơn cô với bao bài học ấy
Đã chắp cho con đôi cánh rộng dài
Dù mai sau đường đời muôn vạn lối …
Con vẫn ghi lòng bài học sáng nay
(Theo “Văn học và Tuổi trẻ”. số 3, năm 2018)
Bài làm
Trong cuộc đời của mỗi con người, thầy cô luôn là những người gieo mầm tri thức, thắp sáng niềm tin và dìu dắt ta trên những bước đi đầu tiên của hành trình trưởng thành. Nếu cha mẹ cho ta hình hài, thì thầy cô là những người bồi đắp tâm hồn và trí tuệ. Chính bởi vậy, những vần thơ viết về thầy cô bao giờ cũng khiến lòng ta rung động. Một trong những bài thơ giàu cảm xúc như thế chính là “Lời con muốn nói” của Nguyễn Thị Thu Phương, đăng trên báo Văn học và Tuổi trẻ (số 3, năm 2018). Bài thơ giống như một khúc hát tri ân tha thiết, gửi gắm tình cảm biết ơn sâu nặng của người học trò đối với cô giáo kính yêu.
Nhan đề “Lời con muốn nói” đã gợi ra một tâm sự chân thành, một nỗi niềm chất chứa muốn bày tỏ. Đó không chỉ là lời của nhân vật trữ tình trong bài thơ, mà còn như tiếng lòng của bao thế hệ học trò muốn gửi đến thầy cô. Đặc biệt, điệp khúc “Con cảm ơn cô bài học sáng nay” vang lên ở đầu mỗi khổ thơ như một nốt nhạc lặp lại, tạo thành mạch cảm xúc liền mạch, tha thiết, khiến cho lòng biết ơn càng thêm da diết, khắc sâu.
Mỗi khổ thơ là một lời cảm ơn cho một bài học quý báu mà người cô đã trao gửi. Đó trước hết là bài học về tri thức, mở ra một chân trời mới mẻ, tươi sáng: “Một chân trời có cây xanh nắng gội/ Một thiên đường với giấc mộng bình yên.” Hình ảnh ấy gợi ra cảm giác rộng lớn, trong lành của thiên nhiên, cũng giống như thế giới tri thức bao la mà cô giáo đã dìu dắt học trò bước vào.
Đó còn là bài học về tình yêu quê hương, đất nước. Câu thơ “Con thuyền trắng rướn thân mình góp gió/ Chở hạnh phúc về bao bến làng xa” khắc họa khát vọng được cống hiến, được dâng hiến tuổi trẻ cho cộng đồng, cho Tổ quốc. Bằng những hình ảnh bình dị mà gợi cảm, tác giả đã thổi vào trái tim học trò niềm tự hào và tình yêu xứ sở.
Không chỉ dừng lại ở tri thức và tình yêu quê hương, cô giáo còn dạy cho học trò bài học về lòng nhân ái: “Biết cảm thông trước mảnh đời bất hạnh/ Mở vòng tay… và luôn nở nụ cười.” Những câu thơ giản dị nhưng lại chạm tới trái tim người đọc, bởi lẽ tình yêu thương con người chính là cội nguồn của mọi giá trị nhân văn.
Đặc biệt, người cô còn trao cho học trò bài học về nghị lực, niềm tin: “Dẫu có gập ghềnh vấp ngã vẫn vươn lên.” Đó là lời động viên, khích lệ, là ngọn lửa âm ỉ tiếp thêm sức mạnh để ta kiên trì bước tiếp trên đường đời. Qua từng lời cảm ơn, ta thấy bóng dáng người cô hiện lên không qua dáng hình cụ thể, mà qua những bài học thấm đẫm ý nghĩa nhân sinh.
Có thể nói, giọng điệu của bài thơ rất trong sáng, tha thiết, đúng với tâm hồn một học trò đang bày tỏ lòng biết ơn. Điệp khúc “con cảm ơn cô” vang lên như một dòng suối không ngừng chảy, vừa chân thành vừa xúc động. Chính nhờ vậy, bài thơ dễ dàng chạm tới trái tim mỗi người, gợi lên trong ta ký ức về những tháng ngày được thầy cô dạy dỗ, nâng niu.
Chủ đề nổi bật mà bài thơ gửi gắm chính là lời tri ân dành cho thầy cô, đồng thời khẳng định giá trị bền vững của tri thức, của tình yêu thương và nghị lực sống. “Lời con muốn nói” không chỉ là tiếng lòng của riêng tác giả mà còn là tiếng lòng chung của bao thế hệ học trò. Đọc xong, ta càng thấy mình cần phải biết ơn, trân trọng công lao thầy cô, và phải nỗ lực phấn đấu để xứng đáng với những bài học thiêng liêng ấy.
Bài thơ khép lại bằng những vần thơ giản dị, nhưng dư âm còn vang mãi. Lời cảm ơn ấy không chỉ là tình cảm của một người học trò, mà cũng là điều mà mỗi chúng ta, những đứa con từng lớn lên từ vòng tay thầy cô đều muốn thổ lộ. Và có lẽ, đó chính là vẻ đẹp sâu xa mà “Lời con muốn nói” để lại trong lòng người đọc: lời tri ân chân thành, mộc mạc nhưng vô cùng cao quý.