
Đoạn văn 200 chữ cảm nhận về bài thơ Hạt thóc của Ngô Hoài Chung
HẠT THÓC
Tôi chỉ là hạt thóc
Sinh ra trên cánh đồng
Giấu trong mình câu chuyện
Một cuộc đời bão dông.
Tôi ngậm ánh nắng sớm
Tôi uống giọt sương mai
Tôi sống qua bão lũ
Tôi chịu nhiều thiên tai. Dẫu hình hài bé nhỏ
Tôi trải cả bốn mùa
Dẫu bây giờ bình dị
Tôi có từ ngàn xưa.
Tôi chỉ là hạt thóc
Không biết hát biết cười
Nhưng tôi luôn có ích
Vì nuôi sống con người.
– Ngô Hoài Chung
*Chú thích: Ngô Hoài Chung sinh năm 1961, nguyên là Phó cục trưởng Cục Văn hoá cơ sở, Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Du lịch từ 2014 đến 2021.
Bài làm
Bài thơ “Hạt thóc” của Ngô Hoài Chung là một khúc tâm tình mộc mạc nhưng sâu sắc, ca ngợi vẻ đẹp của những điều bình dị trong cuộc sống – cụ thể là hình ảnh hạt thóc nhỏ bé nhưng giàu ý nghĩa. Với lối viết chân thành, bài thơ kể lại hành trình đầy gian nan của hạt thóc: “sống qua bão lũ”, “chịu nhiều thiên tai”, gợi nhắc đến bao khó nhọc mà hạt thóc phải vượt qua để góp phần nuôi sống con người. Dẫu “không biết hát biết cười”, hạt thóc vẫn lặng thầm đem lại giá trị to lớn. Qua đó, bài thơ như một lời nhắc nhở mỗi chúng ta hãy biết trân trọng những điều tưởng như nhỏ bé, từ hạt gạo trên mâm cơm đến công lao của người nông dân vất vả quanh năm. Nghệ thuật thơ nổi bật với lối nhân hóa gần gũi, điệp ngữ “Tôi chỉ là hạt thóc” tạo điểm nhấn, kết hợp thể thơ 5 chữ ngắn gọn, dễ nhớ, dễ cảm. Hình ảnh thơ giản dị mà giàu tính biểu cảm đã làm nên một bài thơ xúc động. “Hạt thóc” không chỉ là lời tri ân hạt ngọc trời, mà còn là lời ngợi ca những con người âm thầm vun đắp sự sống.