
Đoạn văn 200 chữ ghi lại cảm nghĩ về bài thơ “Khúc ru cánh đồng” của Trần Thị Ngọc Mai
KHÚC RU CÁNH ĐỒNG
À ơi… cánh đồng mùa cấy
Con cò lầm lũi thấp- cao
Tay mẹ nhịp nhàng khâu đất
Nắng xiên lá mạ, mưa rào…
À ơi…cánh đồng mùa gặt
Dáng lúa đánh võng lời ru
Dáng mẹ nặng cong tay hái
Cánh cò nghiêng nghiêng lưng gầy…
À ơi… cánh đồng mùa lũ
Cò con ăn mép bờ cong
Tay cha xoăn xoăn chùm lưới
Cá tôm chạng vạng ánh đèn….
À ơi… cánh đồng quê tôi
Thánh thót mồ hôi trưa – mẹ
Dập bầm bước chân đêm – cha
Rạ rơm đan mùa xào xạc…
À ơi… ơi à….
(Trần Thị Ngọc Mai, in trong Giọt thời gian, NXB Hội Nhà văn, 2018, tr.16-17)
Gợi ý
+ Hình ảnh cha mẹ hiện lên cụ thể, chân thực, gần gũi. Cha mẹ là những người nông dân cần cù, chăm chỉ, cuộc sống gắn liền với nỗi vất vả trên cánh đồng quê quen thuộc (cánh cò lầm lũi, nắng xiên lá mạ, dáng mẹ nặng cong, cánh cò lưng gầy…)
+ Dù vất vả nhưng cha mẹ vẫn âm thầm gánh vác để lo cho gia đình, cho những người con trưởng thành (thánh thót mồ hôi trưa, dập bầm bước chân đêm…)
+ Thể hiện tình cảm, sự thấu hiểu, ngợi ca, biết ơn của chủ thể trữ tình đối với mẹ. Từ đó tác động sâu sắc đến tình cảm của người đọc, đánh thức trong mỗi con người tình yêu và trách nhiệm với gia đình…
– Cảm nghĩ về nghệ thuật: Thể thơ tự do, ngôn từ giản dị, hình ảnh quen thuộc, giàu sức gợi, biện pháp tu từ ẩn dụ…góp phần khắc họa sâu sắc vẻ đẹp của cha mẹ và khơi gợi cảm xúc trong lòng người đọc…
Bài làm
Bài thơ “Khúc ru cánh đồng” của Trần Thị Ngọc Mai là bản hòa ca dịu dàng, thấm đẫm yêu thương về những người nông dân lam lũ, tảo tần nơi làng quê Việt. Hình ảnh cha mẹ hiện lên cụ thể, chân thực qua từng mùa của cánh đồng: mùa cấy, mùa gặt, mùa lũ… Từng câu thơ gợi nên dáng mẹ “nặng cong tay hái”, “cánh cò nghiêng nghiêng lưng gầy”, hay bàn tay cha “xoăn xoăn chùm lưới” đầy vất vả giữa “chạng vạng ánh đèn”. Họ không chỉ là trụ cột lao động mà còn là những người âm thầm gánh vác gia đình bằng cả tình yêu thương và sức lực, thể hiện qua hình ảnh “thánh thót mồ hôi trưa – mẹ, dập bầm bước chân đêm – cha”. Âm điệu ru con tha thiết “à ơi…” xuyên suốt bài thơ tạo nên một dòng cảm xúc dạt dào, gợi nhắc về quê hương và tình thân. Với thể thơ tự do, ngôn ngữ giản dị, hình ảnh gần gũi cùng nhiều ẩn dụ đặc sắc, bài thơ không chỉ ngợi ca công lao cha mẹ mà còn lay động người đọc, khơi dậy tình yêu thương gia đình và lòng biết ơn sâu sắc trong mỗi chúng ta.