
Bài văn phân tích bài thơ Bài học đầu cho con – Đỗ Trung Quân
I/ Mở bài : giới thiệu tác giả, tác phẩm, khái quát ấn tượng chung về tác phẩm.
II/ Thân bài
1/ Khái quát chung về tác giả, tác phẩm
2/ Phân tích nội dung, chủ đề bài thơ.
3/ Nêu và phân tích những nét nghệ thuật của bài thơ
III/ Kết bài : khẳng định giá trị tác phẩm + bài học ý nghĩa cho bản thân
Bài làm tham khảo
Đỗ Trung Quân – một nhà thơ, nhà báo, người dẫn chương trình âm nhạc quen thuộc – đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng công chúng không chỉ bằng hình ảnh đời thường mà còn bằng những vần thơ giàu chất trữ tình. Trong đó, bài thơ “Quê hương” được nhạc sĩ Giáp Văn Thạch phổ nhạc thành bài hát nổi tiếng, đi vào tâm trí bao thế hệ học trò Việt Nam. Từ những hình ảnh dung dị như chùm khế ngọt, con đường đến trường, cánh đồng, con diều… tác giả đã gợi dậy một miền ký ức yêu thương, để mỗi khi đọc lại hay nghe lại, lòng ta chợt rung lên một nhịp yêu quê nồng nàn.
Mở đầu bài thơ là câu hỏi ngây thơ của một đứa trẻ:
“Quê hương là gì hả mẹ?”
Câu hỏi tưởng chừng hồn nhiên ấy lại chất chứa nỗi niềm thao thức khôn nguôi. Phải chăng, khi còn bé, ta chưa thể gọi tên rõ ràng hình hài của quê hương. Nhưng trong ánh mắt trẻ thơ, quê hương là tất cả những gì thân thuộc, ngọt ngào, hiện hữu quanh ta từng ngày. Tác giả đã nhẹ nhàng trả lời câu hỏi ấy bằng một loạt hình ảnh cụ thể, giàu sức gợi:
“Quê hương là chùm khế ngọt…
…Con về rợp bướm vàng bay.”
Chùm khế ngọt – thứ quả dân dã, gắn liền với cổ tích, với những ngày trèo hái chơi đùa. Con đường đi học rợp bướm vàng – hình ảnh gợi nhớ những buổi sáng mùa hè trong veo, khi tuổi thơ tung tăng tới lớp. Những chi tiết ấy tuy nhỏ bé, nhưng lại khắc sâu trong tâm khảm mỗi người. Nhà thơ đã hóa cái vô hình – tình yêu quê hương – thành cái hữu hình, hiện ra rõ nét trong từng hình ảnh thân thương.
Từng khổ thơ tiếp theo là từng lát cắt ngọt ngào của ký ức tuổi thơ:
“Quê hương là con diều biếc…
…Êm đềm khua nước ven sông.”
Con diều, cánh đồng, con đò, dòng sông – đó là không gian tuổi thơ, nơi ta lớn lên trong tiếng gió, tiếng nước, tiếng mẹ ru. Những hình ảnh ấy mang vẻ đẹp yên bình, trong sáng, là phần ký ức mà mỗi người luôn nâng niu.
Quê hương trong thơ Đỗ Trung Quân không chỉ là không gian vật lý, mà còn là không gian cảm xúc. Là chiếc cầu tre mẹ đi, là nón lá nghiêng che bóng, là hoa cau rụng trắng thềm, là đêm hè thoảng hương đồng nội. Mỗi hình ảnh thơ là một điểm nhấn xúc cảm, khơi gợi sự dịu dàng, thân thuộc mà tha thiết biết bao:
“Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che…”
Hình ảnh quê hương còn được hiện lên bằng những sắc màu dân dã: hoa bí vàng, giậu mồng tơi tím, bờ dâm bụt đỏ, hoa sen trắng tinh khôi… Mỗi loài hoa, mỗi sắc màu đều gắn liền với một phần ký ức, gợi nhắc đến vẻ đẹp chân quê mộc mạc mà sâu sắc.
“Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi…”
Không cần những mỹ từ cầu kỳ, nhà thơ chỉ chọn những hình ảnh gần gũi, quen thuộc với người Việt để nói lên vẻ đẹp của quê hương – bởi lẽ, cái đẹp chân thật nhất chính là cái đẹp từ những điều bình dị, đời thường.
Và rồi bài thơ khép lại bằng một triết lý sâu sắc:
“Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người.”
So sánh quê hương với mẹ – một hình ảnh thiêng liêng nhất – nhà thơ đã nâng tầm tình cảm ấy lên thành một chân lý. Nếu ai quên quê hương, quên cội nguồn, thì cũng giống như một người quên mẹ, sẽ không thể lớn khôn, không thể trưởng thành về nhân cách.
Bài thơ “Quê hương” không chỉ đẹp bởi hình ảnh thơ dân dã mà còn hay bởi giọng điệu tha thiết, nhịp thơ nhẹ nhàng, ngọt ngào như lời ru. Biện pháp lặp cấu trúc, liệt kê các hình ảnh cụ thể đã tạo nên sự hài hòa và tính nhạc trong thơ, khiến bài thơ dễ thuộc, dễ nhớ, dễ đi sâu vào lòng người. Đó là lý do “Quê hương” trở thành một trong những bài thơ quen thuộc với biết bao thế hệ học trò Việt Nam.
Tố Hữu từng nói: “Một bài thơ hay là bài thơ đọc lên không còn thấy câu thơ mà chỉ còn thấy tình người.” “Quê hương” của Đỗ Trung Quân là một bài thơ như thế – giản dị nhưng thấm đẫm yêu thương, không hoa mỹ nhưng chân thành và sâu sắc. Mỗi câu thơ như một nhịp đập của trái tim yêu quê da diết, nhắc nhở chúng ta rằng: quê hương không chỉ là nơi để nhớ, mà còn là nơi để yêu, để sống và để gìn giữ suốt đời.
Chủ đề:Bài thơ Bài học đầu cho con, Cảm nhận về bài thơ Bài học đầu cho con, Nghệ thuật của bài thơ Bài học đầu cho con, Nghị luận về bài thơ Bài học đầu cho con, Nội dung của bài thơ Bài học đầu cho con, Phân tích bài thơ Bài học đầu cho con, Phân tích bài thơ Bài học đầu cho con của Đỗ Trung Quân, Viết đoạn văn nêu cảm nghĩ của em về bài thơ bài học đầu cho con