
Phân tích truyện ngắn “Những dòng chữ diệu kỳ” của Nguyễn Phan Khuê
Những dòng chữ diệu kỳ
Ngày ấy, cu Minh còn bé xíu, chưa đi học. Tôi rất quý nó, vì nhà nó có cả một thư viện nhỏ. Ba nó là thầy giáo dạy văn trên tỉnh. Cuối tháng, ông mới về nhà nghỉ một hai hôm. Mỗi lần về, ba nó mang theo cả một cặp toàn sách và báo. Khi ba nó đi khỏi là tôi lò dò tìm đến. Chao ôi toàn truyện là truyện! Tôi đọc ngốn ngấu, quên cả ăn cơm. Còn cu Minh thì cứ dửng dưng như không có gì. Cũng phải thôi, vì nó đã biết đọc chữ gì đâu. Tôi bỗng thấy thương nó vô cùng. Vậy mà mỗi khi tôi gọi vào để đọc cho nghe thì nó cứ nhấp nha nhấp nhổm đứng ngồi không yên.
Chiều mùa hè, bọn trẻ chúng tôi mỗi đứa đều có một cánh diều để thả. Thằng Minh rất thích chơi diều. Nó thích nhất là chiếc diều của thằng Hải, vì chiếc diều đó luôn bay cao nhất và đẹp nhất. Chiều hôm ấy, tôi thấy Minh xoắn lấy Hải. Và hôm sau đã thấy Minh cầm chiếc diều đó trên tay. Lạ thật! Hải có cho ai cái gì đâu? Khi tôi hỏi Minh, thì nó toét miệng cười:
– Em đổi cho anh ấy cuốn truyện ngoài bìa có vẽ mấy chú lùn với cô công chúa đấy!
– Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn! – Tôi kêu lên tiếc rẻ.
– Gạ mãi anh ấy mới đổi đấy!
Nhìn cánh diều trên trời cao, tôi thấy tức thằng Minh quá. Nhưng truyện là của nhà nó chứ có phải của tôi đâu!
Vài ngày sau, bọn chúng tôi chuyển sang chơi phi máy bay. Những chiếc máy bay được gấp bằng đủ các loại giấy. Tôi thấy Minh vui lắm. Quả thật những chiếc máy bay của nó to và đẹp lạ lùng. Mỗi khi lao lên trời nó lượn rất lâu rồi mới đậu xuống đất. Bây giờ thì giải nhất thuộc về Minh rồi. Nó vừa cười vừa mang những chiếc máy bay đến khoe tôi. Hóa ra Minh đã xé những tờ báo để gập máy bay.
Tôi nhìn nó quát lên:
– Mày biết những tờ báo này in gì không hả?
Nó xị mặt rồi cũng cáu lại với tôi:
– Em không thích truyện, mà chỉ thích những chiếc máy bay này thôi!
– Rồi về ba mày sẽ cho mày một trận cho mà xem!
Tuần ấy ba Minh về và nó bị mấy roi quắn đít thật. Nó khóc tấm tức nói với tôi:
– Sách báo thì có chơi được đâu mà ba cứ bắt em giữ cơ chứ!
– Là vì như thế này…
Tôi kéo nó ngồi xuống và kể cho nó nghe những câu chuyện mà tôi đã đọc được trong những quyển sách, những quyển báo ở nhà nó. Chuyện về những chú lùn tốt bụng, nàng công chúa xinh đẹp, những cung điện, lâu đài dát vàng dát bạc…
Tôi thấy đôi mắt Minh sáng lên. Có lẽ nó không tin rằng từ những dòng chữ dày xít bé xíu kia tôi đã nhìn thấy tất cả những điều lung linh đó.
– Đến tuổi rồi, em phải chịu khó học đọc, học viết đi, rồi em cũng sẽ tự đọc được những câu chuyện hay, tự mình nhìn thấy những hoàng tử công chúa, tự mình phiêu lưu với những con sóng trên biển khơi hay tự mình cất cao đôi cánh trên bầu trời bao la mà không cần anh dẫn đi nữa…
Minh gật đầu. Và từ bữa đó, hôm nào tôi cũng đến nhà nó, tìm những cuốn truyện hay nhất trên giá sách đọc cho nó nghe. Tất nhiên là chính tôi rất mê những câu chuyện trong ấy…
(Những con chữ kì diệu, Nguyễn Phan Khuê, NXB Kim Đồng)
I. Mở bài:
– Dẫn dắt: Có người từng nói rằng: “Văn học thiếu nhi là những hạt giống đầu tiên gieo vào tâm hồn trẻ nhỏ tình yêu tri thức và khát vọng khám phá thế giới.”
– Giới thiệu tác phẩm: Truyện ngắn “Những dòng chữ diệu kỳ” của Nguyễn Phan Khuê là một câu chuyện giản dị nhưng sâu sắc, tái hiện sống động quá trình khơi dậy niềm đam mê đọc sách ở trẻ thơ.
– Nêu vấn đề nghị luận: Tác phẩm không chỉ khắc họa tình bạn hồn nhiên mà còn ca ngợi sức mạnh kỳ diệu của chữ nghĩa, của tri thức và hành trình khơi gợi niềm đam mê học tập một cách tự nhiên.
II. Thân bài
1. Khái quát về tác giả, tác phẩm
– Nguyễn Phan Khuê (bút danh Khuê Phan): Nhà văn, nhà báo giàu tâm huyết với văn học thiếu nhi Việt Nam.
– “Những dòng chữ diệu kỳ”: Trích tập truyện ngắn Hương hoa hoàng lan (NXB Kim Đồng).
– Tác phẩm kể lại câu chuyện giản dị từ góc nhìn của nhân vật “tôi” – người bạn thân thiết của Minh, với lối kể chuyện dung dị, hóm hỉnh nhưng sâu sắc.
2. Tóm tắt nội dung và chủ đề tác phẩm
– Tóm tắt ngắn gọn: Minh sống trong gia đình có thư viện sách nhưng chỉ mải chơi diều, gấp máy bay mà không hứng thú với sách vở. Sau những lần trò chuyện, kể chuyện cho Minh nghe, nhân vật “tôi” đã giúp cậu bé dần nhận ra sự kỳ diệu ẩn chứa trong từng trang sách.
– Chủ đề: Ca ngợi giá trị của sách vở, sức mạnh kỳ diệu của chữ nghĩa trong việc nuôi dưỡng tâm hồn và trí tưởng tượng của trẻ nhỏ. Đồng thời đề cao ý nghĩa của tình bạn, lòng kiên nhẫn trong việc khơi dậy đam mê tri thức.
3. Phân tích diễn biến tâm lý nhân vật Minh
a. Minh là hình ảnh tiêu biểu cho những đứa trẻ hồn nhiên, chưa ý thức giá trị sách vở
– Sống trong gia đình trí thức nhưng lại “dửng dưng như không có gì” với kho sách.
– Thích thú với những trò chơi như thả diều, gấp máy bay giấy – những thú vui ngắn hạn, dễ tiếp cận.
– Hành động ngây thơ: đổi cuốn “Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn” lấy cánh diều, xé báo để gấp máy bay mà không nhận thức được giá trị của những con chữ.
b. Sự thay đổi nhận thức từng bước khi được “tôi” khơi gợi
– Bị “tôi” quát mắng, Minh “xị mặt rồi cũng cáu lại”, cho thấy cậu chưa hiểu tại sao sách lại quan trọng.
– Sự kiện bước ngoặt: Khi bị ba đánh đòn vì xé báo, Minh khóc tấm tức nói: “Sách báo thì có chơi được đâu mà ba cứ bắt em giữ cơ chứ!” → Thể hiện sự ngây thơ, bức bối vì chưa tìm được niềm vui từ sách.
– Cao trào: “Tôi kéo nó ngồi xuống và kể cho nó nghe những câu chuyện…” → Lúc này, Minh dần bị thu hút, “đôi mắt sáng lên” khi nghe kể về thế giới kỳ diệu từ những dòng chữ.
– Kết quả: Minh gật đầu, bày tỏ sự sẵn sàng học chữ, từ đó khởi đầu hành trình khám phá thế giới tri thức.
c. Ý nghĩa
– Quá trình thay đổi nhận thức của Minh không đến từ sự áp đặt hay ép buộc mà nhờ vào cách khơi gợi tự nhiên, từ chính đam mê chân thật.
– Tác giả gửi gắm thông điệp: Tri thức chỉ thực sự có giá trị khi trẻ em được truyền cảm hứng một cách nhẹ nhàng, từ tình cảm và sự chia sẻ chân thành.
4. Phân tích nhân vật “tôi” – người lan tỏa niềm đam mê tri thức
– Là người bạn ham đọc sách, giàu trí tưởng tượng, luôn mong muốn được chia sẻ niềm vui ấy với Minh.
– Thái độ khi thấy Minh thờ ơ với sách: bực tức, tiếc rẻ, thậm chí nổi cáu.
– Nhưng sự kiên nhẫn, tình bạn chân thành đã khiến “tôi” chọn cách kể chuyện cho Minh nghe thay vì chỉ trích.
– Nhân vật “tôi” là biểu tượng của sự lan tỏa tri thức bằng tình yêu thương, là hình ảnh đẹp về trách nhiệm giáo dục từ những điều giản dị nhất.
5. Nghệ thuật kể chuyện đặc sắc
– Ngôi kể thứ nhất: Tạo cảm giác chân thực, gần gũi, giúp người đọc hòa mình vào thế giới tuổi thơ.
– Xây dựng tình huống tự nhiên, giàu sức gợi: từ việc thả diều, gấp máy bay đến lúc Minh bị ba đánh – đều là những chi tiết đời thường nhưng rất “đắt giá”.
– Miêu tả tinh tế diễn biến tâm lý nhân vật: Câu văn ngắn, đối thoại sinh động giúp khắc họa rõ nét tâm lý trẻ thơ (như câu nói hồn nhiên của Minh: “Em không thích truyện, chỉ thích những chiếc máy bay này thôi!”).
– Ngôn ngữ giản dị, trong sáng, hóm hỉnh: Rất phù hợp với lứa tuổi thiếu nhi, đồng thời giúp câu chuyện nhẹ nhàng mà sâu sắc.
– Giọng điệu dung dị nhưng đầy cảm xúc: Chứa đựng tình cảm yêu thương, trân quý giá trị tinh thần.
6. Đánh giá, liên hệ mở rộng
– “Những dòng chữ diệu kỳ” không chỉ là câu chuyện về tuổi thơ mà còn là bài học thấm thía về cách nuôi dưỡng đam mê tri thức cho trẻ em.
– Góp phần khơi dậy ý thức gìn giữ, trân trọng sách vở – nguồn tài sản vô giá.
– Tác phẩm phản ánh quan điểm giáo dục tiến bộ: Trẻ em cần được tiếp cận tri thức bằng con đường của cảm xúc, trải nghiệm và sự đồng hành chân thành.
III. Kết bài
– Khẳng định giá trị của tác phẩm: “Những dòng chữ diệu kỳ” là một câu chuyện giàu tính nhân văn, lan tỏa thông điệp ý nghĩa về giá trị của tri thức và vai trò của sự lan tỏa cảm hứng đọc sách.
– Tác phẩm nhắc nhở mỗi người về trách nhiệm nuôi dưỡng thế hệ trẻ, không chỉ bằng tri thức sách vở mà còn bằng tình yêu thương, sự kiên nhẫn và tinh thần đồng hành.
– Giá trị của sách vở chỉ thực sự phát huy khi trẻ em biết khám phá nó bằng chính đôi mắt lấp lánh khao khát tri thức của mình.
Bài làm tham khảo
“Có người từng nói rằng: Văn học thiếu nhi là những hạt giống đầu tiên gieo vào tâm hồn trẻ nhỏ tình yêu tri thức và khát vọng khám phá thế giới.” Quả thực, những câu chuyện nhỏ bé, giản dị nhưng thấm đẫm cảm xúc, khơi gợi trí tưởng tượng và khát khao học hỏi chính là món quà vô giá mà văn học thiếu nhi mang lại cho mỗi đứa trẻ. Truyện ngắn “Những dòng chữ diệu kỳ” của Nguyễn Phan Khuê là một tác phẩm như thế. Từ những kỷ niệm tuổi thơ hồn nhiên, câu chuyện mở ra một thông điệp sâu sắc về giá trị của sách vở, sức mạnh kỳ diệu của con chữ và cách mà tri thức được lan tỏa một cách tự nhiên, từ chính sự đồng hành và sẻ chia chân thành.
Nhà văn Nguyễn Phan Khuê, bút danh Khuê Phan, là cây bút quen thuộc của văn học thiếu nhi Việt Nam. Với vốn sống phong phú và tình yêu đặc biệt dành cho trẻ em, những tác phẩm của ông luôn dung dị, gần gũi nhưng ẩn chứa những bài học sâu sắc. “Những dòng chữ diệu kỳ”, trích từ tập truyện “Hương hoa hoàng lan”, là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách viết nhẹ nhàng, tinh tế mà Nguyễn Phan Khuê dành tặng bạn đọc nhỏ tuổi.
Câu chuyện kể về Minh – một cậu bé sống trong gia đình trí thức, có cả một thư viện nhỏ với vô số sách báo. Thế nhưng, Minh lại chẳng mảy may quan tâm đến kho tàng tri thức ấy. Cậu chỉ say mê những trò chơi như thả diều, gấp máy bay giấy. Những lần “tôi” – người bạn thân của Minh – tìm đến nhà, Minh vẫn “dửng dưng như không có gì”, mặc cho “tôi” say sưa đọc sách. Đỉnh điểm của sự vô tư ấy là khi Minh đem cuốn “Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn” quý giá để đổi lấy một chiếc diều, hay xé những tờ báo đẹp đẽ để gấp máy bay. Đó là những hành động rất đỗi ngây thơ, nhưng cũng khiến nhân vật “tôi” – và cả người đọc – cảm thấy tiếc nuối, xót xa.
Tuy nhiên, điều làm nên sức sống cho tác phẩm không chỉ dừng lại ở sự đối lập giữa hai nhân vật, mà nằm ở hành trình thức tỉnh nhận thức của Minh về giá trị của sách vở. Minh không phải đứa trẻ lười biếng hay vô tâm. Cậu bé đơn giản chỉ chưa tìm được niềm vui, sự hấp dẫn từ những cuốn sách dày chữ kia. Minh chỉ quan tâm đến những thứ có thể nhìn thấy, chạm vào, như cánh diều bay cao hay những chiếc máy bay giấy lượn trên bầu trời. Khi bị ba đánh đòn vì xé báo, Minh đã khóc nức nở và tấm tức: “Sách báo thì có chơi được đâu mà ba cứ bắt em giữ cơ chứ!” Câu nói ấy vừa trẻ con, vừa ngây thơ nhưng cũng chứa đựng nỗi niềm bức bối của một đứa trẻ chưa được tiếp cận sách vở đúng cách.
Sự chuyển biến trong nhận thức của Minh chỉ thực sự bắt đầu khi “tôi” – người bạn ham đọc sách – kéo Minh ngồi xuống và kể cho cậu nghe những câu chuyện kỳ diệu từ những cuốn sách trong nhà. Những câu chuyện về “nàng công chúa xinh đẹp”, “những cung điện dát vàng”, “những con sóng trên biển khơi” đã khiến đôi mắt Minh “sáng lên”. Từ sự thờ ơ, Minh bắt đầu bị cuốn hút bởi thế giới diệu kỳ của trí tưởng tượng, một thế giới mà những dòng chữ bé xíu kia có thể mở ra vô vàn chân trời mới. Đó là bước ngoặt quan trọng, khi Minh nhận ra rằng sách không chỉ là những trang giấy buồn tẻ, mà ẩn chứa những điều kỳ diệu đang chờ cậu khám phá.
Câu chuyện khép lại bằng hình ảnh đẹp đẽ: từ hôm đó, “tôi” ngày nào cũng đến nhà Minh, cùng cậu tìm những cuốn truyện hay nhất để kể cho nghe. Hành động ấy không chỉ là sự sẻ chia của tình bạn mà còn là biểu tượng cho quá trình lan tỏa tri thức một cách tự nhiên, không ép buộc. Chính sự kiên nhẫn, lòng yêu thương và niềm đam mê chân thành đã giúp Minh từ một cậu bé hồn nhiên, vô tư trở thành người biết trân trọng giá trị của sách vở, khơi dậy trong cậu khát vọng học chữ để tự mình bước vào thế giới tri thức.
Nhân vật “tôi” trong truyện là hình ảnh đẹp đẽ của một người bạn biết yêu thương, chia sẻ và có trách nhiệm với người bạn của mình. “Tôi” đã không chọn cách trách móc hay chỉ trích khi thấy Minh thờ ơ với sách vở, mà đã dùng chính niềm đam mê của bản thân để truyền cảm hứng cho bạn. “Tôi” chính là người lan tỏa tri thức, là minh chứng cho sức mạnh của sự đồng hành, của cách giáo dục khơi gợi từ tình cảm chân thành.
Về mặt nghệ thuật, truyện ngắn “Những dòng chữ diệu kỳ” mang những nét đặc sắc nổi bật. Tác phẩm được kể theo ngôi thứ nhất, giúp câu chuyện trở nên gần gũi, chân thực. Lối kể chuyện dung dị, xen lẫn chút hóm hỉnh tạo nên sự cuốn hút tự nhiên, phù hợp với đối tượng thiếu nhi. Những tình huống được xây dựng khéo léo, nhẹ nhàng nhưng giàu sức gợi – từ việc Minh đổi truyện lấy diều, xé báo làm máy bay cho đến lúc cậu bị ba phạt – đều là những chi tiết đời thường nhưng lại có giá trị biểu đạt tư tưởng sâu sắc. Ngôn ngữ trong truyện đơn giản, trong sáng, giàu hình ảnh, thể hiện sự tinh tế trong việc khắc họa tâm lý nhân vật, đặc biệt là những thay đổi trong nhận thức của Minh.
“Những dòng chữ diệu kỳ” không chỉ là một câu chuyện đẹp về tuổi thơ mà còn gửi gắm thông điệp nhân văn sâu sắc: Giáo dục trẻ em không phải là áp đặt hay cưỡng ép, mà là quá trình khơi dậy cảm hứng từ sự đồng hành, chia sẻ và lan tỏa đam mê chân thành. Sách vở, tri thức vốn dĩ không phải là thứ khô khan, cứng nhắc, mà là cánh cửa mở ra những thế giới diệu kỳ, nơi trí tưởng tượng và khát vọng khám phá được chắp cánh bay xa.
Khép lại truyện ngắn, người đọc sẽ mãi nhớ về hình ảnh những đứa trẻ trong sáng, hồn nhiên, nhớ về cậu bé Minh với đôi mắt sáng lên khi lần đầu tiên cảm nhận được sự kỳ diệu của con chữ. “Những dòng chữ diệu kỳ” là một tác phẩm giàu cảm xúc, giúp ta nhận ra giá trị đích thực của sách vở, vai trò của giáo dục bằng tình yêu thương và tấm lòng kiên nhẫn trong việc bồi dưỡng thế hệ trẻ. Dẫu thời gian có trôi qua, câu chuyện vẫn sẽ sống mãi trong lòng những người yêu văn học và trân quý những giá trị tinh thần đẹp đẽ.