
Phân tích chủ đề đoạn trích bài thơ “Kính gửi mẹ” của Ý Nhi
Kính gửi mẹ
Con đã đi rất xa rồi
Ngoảnh nhìn lại vẫn gặp ánh đèn thành phố
Sau cánh rừng, sau cù lao, biển cả
Một ánh đèn sáng đến nơi con
Và lòng con yêu mến, xót thương hơn
Khi con nghĩ đến cuộc đời của mẹ
Khi con nhớ đến căn nhà nhỏ bé
Mẹ một mình đang dõi theo con
[…]
Sao đêm nay se thắt cả lòng con
Khi con gặp ánh đèn thành phố
Nơi mẹ sống, mẹ vui buồn, sướng khổ
Chỉ một mình tóc cứ bạc thêm ra
Sao đêm nay khi đã đi xa
Lòng con bỗng bồn chồn quay trở lại
Bên đời mẹ nhọc nhằn dầu dãi
Nỗi mất còn thăm thẳm trong tim
Đời mẹ như bến vắng bên sông
Nơi đón nhận những con thuyền tránh gió
Như cây tự quên mình trong quả
Quả chín rồi ai dễ nhớ ơn cây
Như trời xanh nhẫn lại sau mây
Con đường nhỏ dẫn về bao tổ ấm
Con muốn có lời gì đằm thắm
Ru tuổi già của mẹ tháng năm nay
Đà Nẵng – Hà Nội, 11-1978
(Trích Kính gửi mẹ, Ý Nhi, in trong tập Văn chương một thời để nhớ (Thơ), NXB văn học, 2006, tr.45)
Gợi ý:
– Chủ đề: Chủ đề của đoạn trích là tình cảm yêu thương và lòng biết ơn của người con dành cho mẹ
– Phân tích chủ đề: Chủ đề được thể hiện qua mạch cảm xúc của nhân vật trữ tình, xót thương, lo lắng cho người mẹ nơi quê nhà, biết ơn trước công lao trời biển của mẹ, khao khát được đền đáp công ơn ấy; qua hình ảnh trung tâm là người mẹ với cuộc đời thầm lặng nhưng có nhiều vẻ đẹp phẩm chất cao quý; /qua những thông điệp ý nghĩa được tác giả gửi gắm tới người đọc;
– Nhận xét chủ đề: Chủ đề gần gũi, giàu chất nhân văn, tạo nên chiều sâu về nội dung cho tác phẩm, được thể hiện qua nhiều yếu tố nghệ thuật đặc sắc
Đoạn văn nghị luận 200 chữ phân tích chủ đề đoạn trích bài thơ “Kính gửi mẹ” của Ý Nhi
Không phải ai cũng có cơ hội nói lời yêu thương với mẹ đúng lúc, và chính sự lặng thầm ấy lại khiến tình mẫu tử trở thành một miền thương nhớ day dứt trong tâm hồn mỗi người con. Đoạn trích bài thơ “Kính gửi mẹ” của Ý Nhi là lời tự sự xúc động của người con xa quê, chan chứa tình yêu thương và lòng biết ơn sâu nặng đối với mẹ. Chủ đề ấy được thể hiện qua dòng cảm xúc chân thành, da diết của nhân vật trữ tình khi nhớ về mẹ trong những tháng ngày đơn độc, vất vả nơi quê nhà. Dù đã đi qua rừng núi, cù lao, biển cả, ánh đèn thành phố – biểu tượng của nơi mẹ sống – vẫn luôn hiện hữu, gợi lên bao nỗi xót xa trong lòng con. Hình ảnh người mẹ hiện lên thật dung dị mà sâu sắc, là bến vắng đón thuyền tránh gió, là cây quên mình trong quả ngọt, là trời xanh âm thầm sau mây mù, tất cả đều tượng trưng cho đức hi sinh thầm lặng, lòng vị tha và tình yêu bao la của mẹ. Trong nỗi bồn chồn của người con, ta thấy một khát khao được trở về, được đền đáp, được nói lời yêu thương muộn màng. Với chủ đề gần gũi, giàu ý nghĩa nhân văn, bài thơ không chỉ là tiếng nói tri ân của riêng tác giả mà còn khơi dậy trong lòng người đọc những rung cảm sâu xa về tình mẫu tử thiêng liêng, bền vững.