
Phân tích cảm xúc của nhân vật trữ tình “con” trong đoạn trích bài thơ “Áo” của Lưu Quang Vũ
Áo
Những tấm áo xưa con nhớ lắm
Mũi chỉ đường kim tay mẹ dịu dàng,
Tuổi thơ đâu những trưa hè xanh thẳm
Tuổi nhỏ nằm trong áo nhỏ yêu thương
Con lớn thêm áo cũng lớn thêm
Mỗi bận mùa đông đi, trời bớt lạnh
Mưa xuân rơi, hoa cải vàng sắc nắng
Mẹ dành tiền may áo mới cho con
Con chỉ biết vui mỗi độ trăng tròn
Mỗi Tết đến nghe áo hoa sột soạt
Chưa biết mẹ thêm nếp nhăn đuôi mắt
Bởi lo lắng nhiều vất vả sớm hôm…
Ngày tháng thoi đưa, con đã cao hơn mẹ
Chẳng hồn nhiên khi lòng con biết nghĩ
Áo dài hơn, tuổi mẹ cũng nhiều hơn
Dẫu vá vai, màu bạc, chỉ sờn
Nhưng trong áo ấm đường khâu mẹ vá
Yêu mẹ nhiều nên áo cũ con thương.
– Lưu Quang Vũ
Đề: Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) phân tích cảm xúc của nhân vật trữ tình “con” trong đoạn thơ sau:
“Ngày tháng thoi đưa, con đã cao hơn mẹ
Chẳng hồn nhiên khi lòng con biết nghĩ
Áo dài hơn, tuổi mẹ cũng nhiều hơn
Dẫu vá vai, bạc màu, chỉ sờn
Nhưng trong áo ấm đường khâu mẹ vá
Yêu mẹ nhiều nên áo cũ con thương.”
Gợi ý:
– Hình ảnh chiếc áo cũ sờn theo thời gian: vá vai, bạc màu, chỉ sờn, chan chứa tình yêu thương của mẹ dành cho con trong từng “ đường khâu mẹ vá”.
– Cảm xúc của nhân vật trữ tình: suy nghĩ bằng cả tấm lòng để nhận ra “tuổi mẹ cũng nhiều hơn”, xúc động bà yêu thương mẹ tha thiết khi cảm nhận được ý nghĩa của áo cũ.
– Nghệ thuật: thể thơ tự do biểu đạt dòng chảy cảm xúc tự nhiên, hình ảnh thơ bình dị, gần gũi mang ý nghiã tượng trưng ngôn ngữ thơ tinh tế, gợi cảm…đã góp phần thể hiện những suy ngẫm sâu sắc về tình mẫu tử
Bài làm
Thời gian trôi đi không chỉ khiến con người lớn lên mà còn làm cha mẹ già đi trong thầm lặng, với biết bao hi sinh chẳng thể đo đếm bằng lời. Trong đoạn thơ trích từ bài “Áo” của Lưu Quang Vũ, nhân vật trữ tình “con” đã lặng lẽ hồi tưởng và xúc động nhận ra tình yêu thương sâu nặng của mẹ được gửi gắm trong từng đường kim mũi chỉ. Chiếc áo năm nào mẹ vá cho con nay đã “vá vai, bạc màu, chỉ sờn”, nhưng lại trở thành biểu tượng thiêng liêng của tình mẫu tử, nơi ẩn chứa những hi sinh âm thầm của mẹ trong từng “đường khâu mẹ vá”. Khi con “đã cao hơn mẹ”, cũng là lúc con đủ trưởng thành để nhận ra “tuổi mẹ cũng nhiều hơn”, để thương yêu và trân trọng hơn những điều giản dị mà sâu xa. Với thể thơ tự do, hình ảnh thơ mộc mạc, gần gũi, cùng ngôn ngữ tinh tế, đoạn thơ đã thể hiện một cách nhẹ nhàng nhưng sâu sắc dòng cảm xúc biết ơn, yêu thương và thấu hiểu những rung động chân thật của một người con dành cho mẹ mình.