
Nhận xét mạch cảm xúc của đoạn trích “Qua sông Thương” của Lưu Quang Vũ (Đoạn văn 200 chữ)
Qua sông Thương
Sao tên sông lại là Thương
Để cho lòng anh nhớ?
Người xưa bảo đây đôi lòng lệ nhỏ
Những suối buồn gửi tới mênh mang
Đò về Nhã Nam
Đò qua Phủ Lạng
Mưa chiều nắng rạng
Đã bao năm?
Nỗi đau cũ thật không cùng
Sông cũng thành nước mắt.
Hôm nay anh lại qua sông
Đò anh đi giữa những đoá sen hồng
Ong chấp chới bay, đây đương mùa dứa
Đò ngược xuôi chở trái chín vàng
Thơm ngát mật hương mùa hạ.
Thôn xóm đôi bờ xanh biếc quá
Những đường xe chạy đỏ bụi bay
Những tiếng cười khúc khích sau vườn cây.
Nước vỗ mạn thuyền dào dạt
Buồm trắng nắng căng phồng gió mát
Phủ Lạng Thương sừng sững thân cầu
(Trích Qua sông Thương – Lưu Quang Vũ)
Đoạn văn 200 chữ nhận xét mạch cảm xúc của đoạn trích “Qua sông Thương” của Lưu Quang Vũ
Đoạn trích “Qua sông Thương” của Lưu Quang Vũ là một khúc nhạc trữ tình sâu lắng, thể hiện mạch cảm xúc tha thiết của nhà thơ trước dòng sông quê hương. Mở đầu đoạn thơ là sự bâng khuâng, thương nhớ về dòng sông Thương – một cái tên gợi nỗi niềm và chất chứa bao xúc cảm. Dòng sông hiện lên như chứng nhân của thời gian, mang trong mình nỗi đau quá khứ, những “đôi lòng lệ nhỏ”, những “suối buồn gửi tới mênh mang”. Tuy nhiên, cảm xúc ấy không dừng lại ở sự tiếc nuối mà chuyển sang niềm vui, niềm tự hào khi nhà thơ chứng kiến sự đổi thay của sông Thương hôm nay: một dòng sông đầy sức sống với “đoá sen hồng”, “trái chín vàng”, “buồm trắng nắng căng phồng gió mát”. Mạch cảm xúc phát triển theo hướng đi lên, từ hoài niệm đến hân hoan, từ nỗi buồn đến niềm tin yêu. Bằng thể thơ tự do cùng ngôn ngữ giàu hình ảnh và cảm xúc, giọng thơ thiết tha, sâu lắng, nhà thơ đã khắc hoạ tình yêu quê hương tha thiết. Đọc đoạn thơ, ta không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của dòng sông mà còn nhận ra giá trị của sự đổi thay và thêm trân trọng quê hương mình.
Chủ đề:Cảm nhận bài thơ Chiều sông Thương, chiều sông thương (đọc hiểu), Dàn ý bài Chiều sông Thương, Đi suốt cả ngày thu vẫn chưa về tới ngõ dùng dằng hoa quan họ nở tím bên sông Thương, Ôi con sông màu nâu ôi con sông màu biếc dâng cho mùa sắp gặt bồi cho mùa phôi phai, Phần tích bài thơ dòng Thương xanh, Qua sông Thương, Thơ về sông Thương Bắc Giang