
Cảm nhận về hai khổ thơ trích trong bài “Yêu tiếng Việt” của Huy Cận
YÊU TIẾNG VIỆT
Thuở nhỏ, giờ anh học Quốc văn
Là thương vô hạn, tủi vô ngần
Tiếng là tiếng mẹ, con ngồi học
Mà ở chương trình học ngoại văn!
Buổi ấy anh yêu tiếng nước nhà
Là yêu hơi thở của ông cha
Yêu hồn nước đọng trong vần điệu
Yêu thiết tha mà lại xót xa.
Tiếng Việt nuôi con như sữa mẹ
Nuôi con từng thớ thịt tâm hồn
Cuộc đời chỉ trở thành xương máu
Khi nói qua lời mẹ của con.
Thế đó em ơi lớp tuổi xanh
Yêu văn dân tộc xót tâm tình
Yêu cha ông bốn nghìn năm lẻ
Giữ nước mình lo giữ tiếng mình.
Tiếng nói cha ông trao các em
Giữ gìn em nhé trau dồi thêm
Nói bằng tiếng Việt đời thêm đẹp
Như máu hồng tươi trở lại tim.
Ai đâu chọn được quê sinh đẻ
Chọn tiếng yêu thương mới đến đời
Nhưng nếu mai sau mà sống lại
Lòng anh tiếng Việt lại đầu thai.
(Huy Cận, trích Thơ Vĩnh Phúc 1950 – 2002, NXB Hội nhà văn, 2002, tr.46,47)
Đề: Viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày cảm nhận của em về hai khổ thơ 5, 6 của bài thơ “Yêu tiếng Việt”
Gợi ý:
+ Lời nhắn nhủ sâu sắc: Tiếng nói của cha ông trao truyền lại, thế hệ sau có trách nhiệm giữ gìn, trau dồi và phát triển. Tiếng Việt là một phần máu thịt trong cuộc đời chúng ta, nói bằng tiếng Việt giúp cuộc đời thêm tươi đẹp.
+ Tình yêu tiếng Việt mãnh liệt: Mặc dù con người không được chọn quê hương, chọn ngôn ngữ mẹ đẻ nhưng nếu được sinh ra một lần nữa, nhân vật trữ tình vẫn chọn quê hương Việt Nam và chọn tiếng Việt để yêu thương. Tình yêu tiếng Việt hòa cùng niềm tự hào và tình yêu đất nước cao cả, thiêng liêng.
– Nghệ thuật: Ngôn ngữ giản dị, giàu hình ảnh và sắc thái biểu cảm; giọng điệu tâm tình, nhắn nhủ thiết tha; các biện pháp tu từ (ẩn dụ Tiếng nói cha ông trao các em; so sánh Nói bằng tiếng Việt đời thêm đẹp/ Như máu hồng tươi trở lại tim; hoán dụ quê sinh đẻ; điệp ngữ chọn; liệt kê quê sinh đẻ, tiếng yêu thương); không sử dụng dấu câu để dòng cảm xúc tự nhiên, tuôn chảy dạt dào…
Đoạn văn nghị luận 200 chữ cảm nhận về hai khổ thơ 5, 6 của bài thơ “Yêu tiếng Việt”
Ngôn ngữ không chỉ là phương tiện giao tiếp mà còn là nơi lưu giữ ký ức, bản sắc và linh hồn của một dân tộc. Hai khổ thơ trích trong bài “Yêu tiếng Việt” của Huy Cận đã thể hiện một cách sâu sắc tình yêu thiết tha và niềm tự hào của nhà thơ đối với tiếng nói quê hương. Tiếng Việt, món quà thiêng liêng mà cha ông để lại, không chỉ là phương tiện giao tiếp mà còn là máu thịt, là sự sống gắn bó với mỗi con người. Lời nhắn nhủ “Giữ gìn em nhé trau dồi thêm” không chỉ dành cho thế hệ trẻ mà còn là lời thức tỉnh chung cho tất cả chúng ta về trách nhiệm bảo vệ tiếng nói dân tộc. Khi nhà thơ ví “nói bằng tiếng Việt đời thêm đẹp / Như máu hồng tươi trở lại tim”, đó không chỉ là một hình ảnh đẹp mà còn là cảm xúc chan chứa yêu thương. Dù không ai được chọn nơi sinh ra hay tiếng nói đầu tiên, nhưng nếu được sinh ra lần nữa, tác giả vẫn muốn “tiếng Việt lại đầu thai”, một ẩn dụ đầy xúc động cho tình yêu bền chặt với tiếng mẹ đẻ. Với hình ảnh giàu sức gợi, giọng điệu tha thiết, bài thơ khơi dậy trong lòng người đọc niềm tự hào và tình yêu sâu sắc với tiếng Việt – di sản thiêng liêng của dân tộc.
Chủ đề:Bài thơ yêu tiếng Việt, Bài thơ yêu tiếng việt của huy cận thể thơ gì, Bài thơ yêu tiếng Việt lớp 5, Đọc hiểu bài thơ "yêu tiếng Việt" của Huy Cận, Đọc hiểu bài thơ yêu tiếng Việt, Nhân vật trữ tình trong bài thơ yêu tiếng Việt của Huy Cận, Nội dung của bài thơ yêu tiếng Việt, Thông điệp của bài thơ yêu tiếng Việt