[Tài liệu văn 9] Cảm nhận anh thanh niên trong đoạn: “Thôi, chấm dứt tiết mục hái hoa…không thể nào ngủ lại được.”
Đề bài : Viết đoạn văn diễn dịch khoảng 12 câu nêu cảm nhận của em về nhân vật anh thanh niên qua đoạn trích sau, trong đoạn có sử dụng câu bị động và khởi ngữ (gạch chân, chú thích rõ).
“Thôi, chấm dứt tiết mục hái hoa – Người con trai bất chợt quyết định – Bác lái xe chỉ cho ba mươi phút thôi. Hết năm phút rồi. Cháu nói qua công việc của cháu, năm phút. Còn hai mươi phút, mời bác và cô vào nhà uống chè, cho cháu nghe chuyện. Cháu thèm nghe chuyện dưới xuôi lắm. Công việc của cháu cũng quanh quẩn ở mấy chiếc máy ngoài vườn này thôi. Những cái máy vườn trạm khí tượng nào cũng có. Dãy núi này có một ảnh hưởng quyết định tới gió mùa đông bắc đối với miền Bắc nước ta. Cháu ở đây có nhiệm vụ đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mây, đo chấn động mặt đất, dự vào việc báo trước thời tiết hằng ngày, phục vụ sản xuất, phục vụ chiến đấu. Đây là máy móc của cháu. Cái thùng đo mưa này, ở đâu bác cũng trông thấy, mưa xong đổ nước ra cốc li phân mà đo. Cái này là máy nhật quang kí, ánh nắng mặt trời xuyên qua cái kính này, đốt các mảnh giấy này, cứ theo mức độ, hình dáng vết cháy mà định nắng. Đây là máy Vin, nhìn khoảng cách giữa các răng cưa mà đoán gió. Ban đêm, không nhìn máy, cháu nhìn gió lay lá hay nhìn trời, thấy sao nào khuất, sao nào sáng, có thể nói được mây, tính được gió. Cái máy nằm dưới sâu kia là máy đo chấn động vỏ quả đất. Cháu lấy những con số, mỗi ngày báo về “nhà” bằng máy bộ đàm bốn giờ, mười một giờ, bảy giờ tối, lại một giờ sáng. Bản báo ấy trong ngành gọi là “ốp”. Công việc nói chung dễ, chỉ cần chính xác. Gian khổ nhất là lần ghi và báo về lúc một giờ sáng. Rét, bác ạ. Ở đây có mưa tuyết đấy. Nửa đêm đang nằm trong chăn, nghe chuông đồng hồ chỉ muốn đưa tay tắt đi. Chui ra khỏi chăn, ngọn đèn bão vặn to đến cỡ nào vẫn thấy là không đủ sáng. Xách đèn ra vườn, gió tuyết và lặng im ở bên ngoài như chỉ chực đợi mình ra là ào ào xô tới. Cái lặng im lúc đó mới thật dễ sợ: nó như bị gió chặt ra từng khúc, mà gió thì giống những nhát chổi lớn, muốn quét đi tất cả, ném vứt lung tung… Những lúc im lặng lạnh cóng mà lại hừng hực như cháy. Xong việc, trở vào, không thể nào ngủ lại được.
Đoạn văn tham khảo
Vẻ đẹp của nhân vật anh thanh niên trong tác phẩm LLSP của NTL đã được thể hiện thật chân thực, sinh động qua đoạn văn : “Thôi, chấm dứt tiết mục hái hoa…… Xong việc, trở vào, không thể nào ngủ lại được.” Trước hết, qua lời trò chuyện của anh với ông họa sĩ và cô kĩ sư, ta thấy được ở anh lòng yêu nghề, gắn bó với công việc. Anh đã giới thiệu rất chi tiết từng dụng cụ, từng loại máy trong công việc của mình cho ông họa sĩ và cô kĩ sư nghe với giọng điệu say sưa, hào hứng. Để có thể hiểu và giới thiệu một cách đầy đủ về công việc cũng như các thiết bị làm việc của mình một cách rành rọt như vậy hẳn là anh đã dành rất nhiều thời gian để tìm hiểu về nó và thậm chí coi nó như một người bạn của mình. Và cũng nhờ tình yêu nghề, say mê với công việc mà anh có được sự thành thạo cũng như kinh nghiệm trong công việc của mình: “ Ban đêm, không nhìn máy, cháu nhìn gió lay lá hay nhìn trời, thấy sao nào khuất, sao nào sáng, có thể nói được mây, tính được gió.” Những kinh nghiệm ấy anh có được nhờ tích lũy trong suốt quá trình làm việc, trong suốt bốn năm gắn bó với công tác khí tượng kiêm vật lí đại cầu. Đáng quý hơn, ở anh , ta còn thấy tinh thần tự giác rất cao, có thái độ nghiêm túc trong công việc. Dù sống một mình trên đỉnh núi cao, không ai đôn đốc nhắc nhở nhưng anh vẫn luôn hoàn thành tốt công việc của mình. Vượt qua sự khắc nghiệt của thiên nhiên mùa đông nơi núi cao lạnh lẽo, đúng giờ ốp thì cho dù mưa gió, giá rét, anh vẫn trở dậy ra vườn làm nhiệm vụ một cách đều đặn, chính xác bốn lần trong ngày và âm thầm, bền bỉ trong suốt nhiều năm. Và qua đoạn trích, ta còn thấy ở anh sự cởi mở, chân thành và lòng hiếu khách. Dù chỉ là gặp gỡ tình cờ, ông họa sĩ và cô kĩ sư là những vị khách mới quen nhưng anh thanh niên đã tỏ ra rất hào hứng khi được trò chuyện, tâm sự với khách. Anh nhiệt thành kể cho khách nghe công việc và cuộc sống của mình một cách say sưa, không chút e dè; anh đếm từng giây, từng phút trôi qua để không bỏ lỡ dịp hiếm có được trò chuyện cùng khách. Như vậy, chỉ với một đoạn văn ngắn, qua lời kể của anh thanh niên, người đọc thấy hiện lên ở anh những vẻ đẹp thật đáng quý trong suy nghĩ, hành động, tâm hồn và tình cảm, anh chính là hiện thân cho vẻ đẹp của con người lao động thời kì mới – xây dựng CNXH.
🔻 Xem thêm:
- Kiến thức cơ bản “Lặng lẽ Sa Pa”
- Phân tích tác phẩm “Lặng lẽ Sa Pa”
- Suy nghĩ về nhân vật anh thanh niên trong “Lặng lẽ Sa Pa”
- Vẻ đẹp của nhân vật anh thanh niên trong truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa” của Nguyễn Thành Long.
- Phân tích các nhân vật trong truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa”
- “Ánh sáng riêng” từ Lặng lẽ Sa Pa
- Vẻ đẹp của thế hệ trẻ Việt Nam trong “Bài thơ về tiểu đội xe không kính” và “Lặng lẽ Sa Pa”
- Vẻ đẹp của người lao động trong “Lặng lẽ Sa Pa”
- “Lặng lẽ Sa Pa” là truyện ngắn giàu chất thơ
- Lặng lẽ Sa Pa – “Bài thơ về vẻ đẹp trong cách sống và suy nghĩ của con người lao động bình thường mà cao cả”
- Anh thanh niên trong Lặng lẽ Sa Pa là hiện thân của những con người bình thường mà cao đẹp
- Cảm nhận vẻ đẹp thiên nhiên và con người qua đoạn trích truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa
- Cảm nhận của em về vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật anh thanh niên trong truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long.
- “ánh sáng riêng” từ Lặng lẽ Sa Pa
- Vẻ đẹp của người lao động trong “Lặng lẽ Sa Pa”
Chủ đề:Cảm nhận của em về nhân vật anh thanh niên chi tiết, Cảm nhận của em về nhân vật anh thanh niên trong đoạn trích sau cháu ở đây có nhiệm vụ, Cảm nhận nhân vật anh thanh niên qua đoạn trích Anh hạ giọng, Cảm nhận nhân vật anh thanh niên trong đoạn trích cháu ở đây không thể nào ngủ được, Cảm nhận về nhân vật anh thanh niên học sinh giỏi, dàn ý cảm nhận về nhân vật anh thanh niên qua đoạn trích : anh hạ giọng, Dù chỉ xuất hiện trong khoảnh khắc của truyện, Từ nhân vật anh thanh niên em có suy nghĩ gì về trách nhiệm của thế hệ trẻ ngày nay