Viết bài văn tự sự với chủ đề “Tôi thấy mình đã lớn”
GỢI Ý
I. MỞ BÀI.
Giới thiệu, dẫn dắt vào câu chuyện.
Thời gian cứ ngày một lặng lẽ trôi qua như một cỗ xe vô hình lăn bánh liên tục. Trong dòng chảy của thời gian, ai cũng có lúc trải qua những năm tháng ấu thơ để dần khôn lớn. Có bao giờ bạn giật mình thảng thốt để nhận ra sự thay đổi của chính bản thân mình? Còn tôi, tôi thấy mình đã lớn.
II. THÂN BÀI
- Sự thay đổi về ngoại hình.
Tôi thấy mình không còn là cậu bé con nhỏ xíu vắt vẻo ngồi trên lưng mẹ, cũng không còn là cậu học sinh đầu cấp nhỏ bé chạy lon ton sau chân mẹ tới trường. Tôi thấy mình cao hơn, lớn hơn, là một cậu thiếu niên chững chạc
– Giọng nói đã có sự đổi khác, không phải là âm thanh lí nhí trong cổ họng mà đã là tiếng nói ồm ồm, dõng dạc,….
– Cơ thể phát triển hơn, rắn chắc hơn, tự thấy mình khỏe hơn rất nhiều. Tôi có thể giúp mẹ di chuyển một số đồ vật nặng trong nhà…. và thường được mọi người khen rằng: Cậu Bình bây giờ thanh niên lắm rồi đấy…
– Về trí tuệ: Tôi thấy mình có những suy nghĩ sâu sắc hơn, tôi không nhìn mọi chuyện, mọi việc một cách hời hợt vô tư nữa mà đã có sự suy xét thấu đáo hơn. Khi gặp vấn đề gì, tôi cũng giải quyết tốt hơn và nhanh nhạy hơn, không còn bị rối trí và trì trệ như trước nước.
2. Sự thay đổi về tính cách, tình cảm
– Nếu như trước đây, tôi thường hay hấp tấp, vội vàng nên làm việc gì cũng hỏng thì bây giờ tôi thấy mình đã chỉn chu hơn, làm việc gì cũng đắn đo, suy tính kĩ lưỡng.
– Biết quan tâm, chăm sóc bản thân mình nhiều hơn
– Biết quan tâm, chia sẻ, đồng cảm với những người xung quanh. Ngày còn bé, nếu thấy bạn nào trong lớp khóc, tôi cảm thấy bình thường và thậm chí còn trêu chọc bạn nữa. Nhưng bây giờ thì khác, thấy bạn nào buồn, tôi lại có những trăn trở “Sao bạn ấy lại buồn thế nhỉ?”, “Có chuyện gì xảy ra với bạn ấy hay sao?”
3. Kể một kỉ niệm/ câu chuyện nào đó cho thấy mình đã lớn.
Năm nay là đầu tiên tôi tổ chức sinh nhật cho bố mẹ. Bố mẹ tôi vui lắm. Có lẽ niềm vui của bố mẹ xuất phát từ việc tôi đã biết dành sự quan tâm, yêu thương cho bố mẹ. Tiệc sinh nhật không linh đình nhưng chất chứa niềm vui. Tôi không ra tiệm mua quà tặng mẹ như tôi vẫn thường làm khi đi sinh nhật bạn bè. Tôi tự làm một tấm thiệp thật đẹp bằng chính đôi bàn tay khéo léo của mình và trong tấm thiệp ấy, tôi nói với mẹ lòng biết ơn, tôi nói với mẹ lời hứa quyết tâm cố gắng để vui lòng lòng mẹ. Mở tấm thiệp, mẹ vô cùng xúc động. Đôi bàn tay mẹ run run, giọt nước mắt trực trào nơi khóe mi, mẹ ôm tôi vào lòng, xoa đầu tôi và nói : “Con trai mẹ đã lớn thật rồi”
Niềm hạnh phúc vô bờ của mẹ khiến tôi nhận thức ra một điều rằng mình cần sống có trách nhiệm hơn, biết yêu thương, quan tâm, chia sẻ nhiều hơn để xứng đáng với tình thương và niềm mong mỏi của mẹ. Thấy mình đã lớn cũng có nghĩa là tôi thấy mình cần phải cố gắng để hoàn thiện bản thân mình nhiều hơn nữa để mang lại niềm vui, hạnh phúc, thành công cho bản thân và sống có ích cho mọi người.
III. KẾT BÀI.
Ai rồi cũng sẽ lớn khôn, cũng sẽ phải tự bước đi trên những hành trình dài rộng của cuộc đời. Và tôi tin rằng, trên bước đường đời rộng lớn ấy, tôi sẽ chuẩn bị cho mình một gói hành trang thật là vững chắc cả về thể chất – tâm hồn – tình cảm. Tôi tin mình sẽ thành công!