
Ghi lại cảm xúc về đoạn thơ “Nắng mới” – Lưu Trọng Lư
I. Mở đoạn
Lưu Trọng Lư là một trong những thi sĩ tiêu biểu của phong trào Thơ mới, với hồn thơ trong trẻo, tinh tế và giàu chất trữ tình. Đoạn thơ trích từ bài “Nắng mới” là một lát cắt đẹp, chan chứa cảm xúc về người mẹ thân yêu – hình ảnh thiêng liêng đã đi sâu vào ký ức tuổi thơ của nhà thơ. Lắng đọc những vần thơ ấy, người đọc không khỏi bồi hồi xúc động trước nỗi nhớ mẹ da diết, tha thiết và hình ảnh quê hương hiện về đầy dịu dàng trong ánh nắng chan hòa.
II. Thân đoạn
Về nội dung:
Đoạn thơ như một dòng chảy cảm xúc, đan xen giữa hiện tại và quá khứ, giữa thực tại cô đơn và hồi ức tuổi thơ êm đềm bên mẹ. Ánh nắng buổi trưa gợi lên trong lòng nhà thơ những rung động bâng khuâng:
“Mỗi lần nắng mới hắt bên song
Xao xác gà trưa gáy não nùng…”
Ánh nắng không chỉ là tín hiệu của thời gian, của mùa mà còn là chất xúc tác đánh thức ký ức. Tiếng gà trưa nghe não nùng như chính nỗi buồn miên man ùa về cùng kỷ niệm. Nhà thơ bỗng thấy lòng mình “rười buồn”, chập chờn sống lại “những ngày không” – những ngày xưa cũ, vô định nhưng đầy cảm xúc.
Trong miền ký ức ấy, hiện lên thấp thoáng hình ảnh người mẹ yêu dấu khi ông còn là cậu bé mười tuổi:
“Tôi nhớ Me tôi thuở thiếu thời
Lúc Người còn sống, tôi lên mười…”
Hình bóng người mẹ không hiện lên rõ ràng mà nhẹ nhàng, lấp lánh như làn nắng xuyên qua giậu, như một đoạn phim quay chậm – thật mờ ảo nhưng đầy ám ảnh yêu thương. Mẹ hiện ra qua hình ảnh chiếc áo đỏ phơi trước giậu, qua dáng đi mơ hồ và nụ cười dịu dàng:
“Nét cười đen nhánh sau tay áo
Trong ánh trưa hè, trước giậu thưa.”
Cái “nét cười đen nhánh” ấy không chỉ gợi vẻ đẹp dung dị mà còn chan chứa yêu thương, đằm thắm – một vẻ đẹp e ấp, kín đáo mà tỏa sáng dịu dàng, rất đỗi quen thuộc của người phụ nữ Việt Nam xưa.
Toàn bộ đoạn thơ là một bức tranh ký ức nhuốm màu thời gian, thấm đẫm nỗi nhớ thương và sự mất mát. Người mẹ hiện lên như một biểu tượng của tình yêu, của tuổi thơ, và của sự ấm áp mà tác giả mãi cất giữ trong tim.
Về nghệ thuật:
Thể thơ bảy chữ truyền thống được nhà thơ vận dụng một cách linh hoạt, uyển chuyển để diễn tả mạch cảm xúc.
Từ ngữ mộc mạc, giản dị, gợi lên không gian làng quê Bắc Bộ xưa với nắng, giậu, tiếng gà trưa… tất cả hiện lên thân thương, gần gũi.
Nhịp thơ linh hoạt, có lúc dồn dập, có lúc trầm lắng, phù hợp với tâm trạng hồi tưởng, bồi hồi.
Vần thơ độc đáo, có sự phối hợp giữa vần liền và vần cách, góp phần tạo nên nhạc tính nhẹ nhàng, sâu lắng.
Đặc biệt, thủ pháp ẩn dụ và gợi tả gián tiếp (mẹ hiện qua áo, qua giậu, qua nụ cười…) đã làm tăng tính nghệ thuật và chiều sâu cảm xúc cho đoạn thơ.
III. Kết đoạn
Đoạn thơ như một khúc nhạc trầm vang vọng từ ký ức, đưa người đọc về lại với một thời tuổi thơ ngọt ngào, với hình ảnh người mẹ yêu dấu đã đi xa. Dẫu hình bóng ấy chỉ còn chập chờn trong trí nhớ, nhưng tình yêu thương thì vẫn luôn nguyên vẹn. “Nắng mới” không chỉ là một bản tình ca của nỗi nhớ, mà còn là lời nhắc nhở mỗi người trân trọng hơn những gì bình dị quanh mình – ánh nắng, chiếc giậu thưa, và trên hết là tình mẹ bao la.
Chủ đề:Bài thơ Nắng mới Lưu Trọng Lư, Cảm nhận về hình ảnh người mẹ trong bài thơ Nắng mới, Hay viết đoạn văn bộc lộ cảm nghĩ của em sau khi đọc bài thơ Nắng mới của Lưu Trọng Lư, Hình ảnh người mẹ trong bài thơ nắng mới, Viết bài văn cảm nhận về bài thơ Nắng mới, Viết đoạn văn cảm nhận về bài thơ Nắng mới, viết đoạn văn ghi lại cảm nghĩ sau khi đọc một bài thơ sáu chữ bảy chữ nắng mới, Viết một bài văn nghị luận trình bày cảm nhận về hình ảnh người mẹ trong bài thơ Nắng mới