
Đoạn văn nghị luận 200 chữ trình bày cảm nghĩ về bài thơ “Bàn giao” của nhà thơ Vũ Quần Phương
BÀN GIAO
Rồi ông sẽ bàn giao cho cháu
Bàn giao gió heo may
Bàn giao góc phố
Có mùi ngô nướng bay
Ông sẽ chẳng bàn giao những tháng ngày vất vả
Sương muối đêm bay lạnh mặt người
Đất rung chuyển, xóm làng loạn lạc
Ngọn đèn mờ, mưa bụi rơi
Ông bàn giao tháng giêng hương bưởi
Cỏ mùa xuân xanh dưới gót giầy
Bàn giao những mặt người đẫm nắng
Đẫm yêu thương trên Trái đất này
Ông chỉ bàn giao một chút buồn
Ngậm ngùi một chút, chút cô đơn
Câu thơ vững gót làm người ấy
Ông cũng bàn giao cho cháu luôn.
-Vũ Quần Phương
Bài làm
Bài thơ Bàn giao của Vũ Quần Phương là một khúc tâm tình đầy xúc động của người ông dành cho đứa cháu thân yêu, cũng là lời nhắn gửi sâu sắc của thế hệ đi trước dành cho thế hệ mai sau. Với giọng điệu nhẹ nhàng, bài thơ mở ra mạch cảm xúc lắng đọng về tình yêu thương, sự chắt lọc những điều tốt đẹp trong đời sống để gìn giữ và trao truyền. Không phải là những tháng ngày cơ cực, nhọc nhằn, ông muốn bàn giao cho cháu những gì bình dị mà quý giá: “gió heo may”, “góc phố có mùi ngô nướng bay”, “tháng giêng hương bưởi”, “cỏ mùa xuân”… Đó là những mảnh ghép của quê hương, của tình người, là những vẻ đẹp tinh khôi của cuộc sống mà ông nâng niu, trân trọng. Ông cũng không giấu cháu nỗi buồn, sự cô đơn, nhưng lại xem đó như một phần tất yếu trong hành trình làm người, để cháu có thể “vững gót làm người”. Bài thơ sử dụng điệp ngữ “ông sẽ bàn giao” như một điệp khúc gợi sự gần gũi, ấm áp và yêu thương. Thể thơ tự do cùng hình ảnh giản dị, ngôn ngữ trong sáng giúp cảm xúc lan tỏa nhẹ nhàng nhưng sâu sắc. Bàn giao không chỉ là lời từ biệt nhẹ nhàng mà còn là bài học nhân văn sâu sắc về sự tiếp nối giữa các thế hệ – nơi cái đẹp, cái nhân văn luôn được truyền giữ và tỏa sáng.