
Đoạn văn cảm nhận về đoạn thơ trong bài “Gửi quê” của Trần Văn Lợi
Những tháng năm lam lũ với dã tràng
Chuyện buồn vui giấu vào trong mép sóng
Cả xóm chài xôn xao chiều biển động
Bão giông thường tạt xuống lắm buồn đau
Mẹ lặng thầm ngồi tát cạn đêm thâu
Lo nỗi đời nhiều mưa nguồn chớp bể
Tôi nông nổi đi hết bờ tuổi trẻ
Còn nghe lời nhắn nhủ tự xa sâu
Những con đê cường tráng tựa vai nhau
Vẫn nở vàng một loài hoa nhỏ dại
Khi tôi đi sóng vỗ vào nỗi nhớ
Khi tôi về biển hát điệu dân ca…
(Trích Gửi quê – Trần Văn Lợi, in trong tập thơ Miền gió cát, NXB Thanh niên, 2000, tr.10)
1. Giới thiệu và nêu cảm nghĩ chung
Đoạn trích trong bài Gửi quê của Trần Văn Lợi khắc họa hình ảnh thiên nhiên vùng biển cùng tình cảm gắn bó sâu sắc của tác giả đối với quê hương.
2. Trình bày cảm nghĩ
– Về nội dung:
+ Thiên nhiên hiện lên gần gũi, thân thuộc, sinh động, giàu sức sống. Hình ảnh những con đê mang lại cảm giác vững chãi, an toàn còn một loài hoa nở vàng lại gợi ra vẻ đẹp mộc mạc, dung dị. Sự tương phản giữa nét cường tráng của những con đê và sự nhỏ dại của hoa càng làm nổi bật vẻ đẹp hài hòa, sức sống bền bỉ, mạnh mẽ của thiên nhiên.
+ Thể hiện tình cảm gắn kết, nhớ thương da diết của con người với quê hương. Sóng vỗ vào nỗi nhớ là cách diễn đạt tinh tế, biến âm thanh tự nhiên thành nhịp đập tâm hồn, gợi sự day dứt khôn nguôi khi con người rời xa quê. Và khi trở về, biển hát điệu dân ca như lời chào đón thân thương, vỗ về, đưa con người trở lại với cội nguồn bình yên.
– Về nghệ thuật
Ngôn ngữ trong sáng, giản dị, giàu hình ảnh gợi cảm. Các biện pháp tu từ được sử dụng linh hoạt như: nhân hóa (những con đê cường tráng tựa vai nhau, sóng vỗ, biển hát); ẩn dụ (sóng vỗ vào nỗi nhớ, biển hát điệu dân ca) gợi vẻ đẹp, sức sống của thiên nhiên và liên lưởng sâu sắc về mối quan hệ giữa thiên nhiên và con người. Hình ảnh thơ tương phản (những con đê cường tráng / một loài hoa nhỏ dại, khi tôi đi / khi tôi về) cùng cách diễn đạt giàu hình ảnh (tựa vai nhau, nở vàng, sóng vỗ, biển hát) mang tính tạo hình, sinh động cao. Thể thơ tám chữ, nhịp thơ uyển chuyển càng tăng thêm cảm giác gần gũi, thân thuộc, giàu cảm xúc.
3. Khẳng định lại cảm nghĩ về đoạn thơ
Đoạn thơ không chỉ khắc họa bức tranh thiên nhiên vùng biển mà còn là hành trình của cảm xúc, thể hiện tình cảm của nhà thơ với quê hương xứ sở.
Đoạn văn 200 chữ ghi lại cảm nhận về khổ thơ thứ 3 trích “Gửi quê” của Trần Văn Lợi
Có những vùng quê không chỉ hiện diện trên bản đồ, mà còn sống động trong tim người xa xứ qua từng ký ức, từng hình ảnh thân thương. Đoạn thơ trích từ bài “Gửi quê” của Trần Văn Lợi đã khắc họa sinh động vẻ đẹp của thiên nhiên vùng biển và gợi lên tình cảm tha thiết, sâu nặng của nhà thơ dành cho mảnh đất ấy. Những hình ảnh “con đê cường tráng tựa vai nhau” và “một loài hoa nhỏ dại” hiện lên vừa đối lập vừa hòa quyện, tạo nên bức tranh thiên nhiên mạnh mẽ mà bình dị. Thiên nhiên không chỉ là cảnh sắc mà còn là người bạn tri âm, sẻ chia tâm sự với con người. Khi rời xa, tiếng sóng trở thành nhịp điệu của nỗi nhớ day dứt; khi trở về, biển lại “hát điệu dân ca” như lời ru dịu dàng, chở che. Những biện pháp tu từ đặc sắc như nhân hóa, ẩn dụ kết hợp với thể thơ tám chữ mềm mại đã làm nên một đoạn thơ giàu hình ảnh, cảm xúc và chiều sâu. Qua đó, nhà thơ không chỉ vẽ nên bức tranh quê hương mà còn gửi gắm một tình yêu tha thiết, thủy chung với cội nguồn yêu dấu.