Đề bài: Hãy đóng vai nhân vật Xiu kể lại quá trình hồi phục trở về với cuộc sống của Giôn – xi
I – Mở bài:
– Xiu giới thiệu về mình: Tôi tên Xiu, là một nữ họa sĩ trẻ nghèo. Sống trong khu một nhà tồi tàn, ẩm thấp cùng với cô bạn thân tên là Giôn – xi
– Bây giờ nhìn thấy Giôn – xi đã khỏe mạnh, yêu đời, tôi lại nhớ lại quá trình hồi phục, trở về với cuộc sống của cô .
II- Thân bài:
1- Kể về nỗi tuyệt vọng của Giôn – xi :
– Ngày ấy Giôn – xi bị bệnh sưng phổi rất nặng. Bệnh tật và nghèo túng khiến cô trở nên tuyệt vọng không muốn sống nữa. Cô đếm từng chiếc lá còn lại trên cây thường xuân, chờ khi nào chiếc lá cuối cùng rụng nốt thì cô cũng buông xuôi, lìa đời. Dù biết suy nghĩ của Giôn xi là suy nghĩ vớ vẩn, dại khờ, kì quặc nhưng tôi không thể nào thuyết phục để cô từ bỏ ý nghĩ đó nên tôi rất lo lắng. Tài liệu Thu Nguyễn
– Tôi đem kể việc này với cụ Bơ – men, người họa sỹ già ở tầng dưới cùng khu nhà với chúng tôi, nghe xong cụ vô cùng ái ngại
– Một buổi sáng, sau trận mưa lớn vùi dập và những cơn gió kéo dài cả đêm, tôi kéo tấm rèm lên thì thấy trên cây thường xuân chỉ còn lại 1 chiếc lá, đó là chiếc lá cuối cùng trên cây. Giôn – xi nhìn thấy chiếc lá thường xuân cuối cùng nên tuyệt vọng muốn chết, tôi đâm ra lo lắng, ko biết khi chiếc lá kia rụng nốt thì Giôn – xi sẽ thế nào đây, sự sống của Giôn – xi được tính từng giờ, từng phút. Dù thương bạn nhưng tôi đành bất lực vì làm sao có thể cưỡng lại được quy luật của tạo hóa
2- Quá trình hồi phục của Giôn – xi :
– Ngày hôm đó đã trôi qua bình yên, sau một đêm mưa gió, tuyết rơi. Khi trời vừa hửng sáng Giôn xi lại ra lệnh cho tôi kéo tấm mành lên. Ô kìa! chiếc lá thường xuân vẫn còn đó, thật ngạc nhiên. Giôn – xi thấy chiếc lá cuối cùng vẫn chưa rụng thì tỏ ra phấn chấn, sau đó thú nhận mình là con bé hư, muốn chết là có tội, đòi ăn cháo, uống sữa, soi gương, ngồi dậy, hi vọng đi vẽ. Bác sỹ đến khám và thông báo bệnh của Giôn xi đã đỡ năm phần mười rồi , giờ chỉ cần chăm sóc là sẽ khỏi. Khỏi phải nói tôi vô cùng vui mừng
3- Sự kì diệu của bức tranh mang lại sự sống cho Giôn – xi :
– Ngay lúc đó bác sĩ cũng cho biết chuyện cụ Bơ – men bị ốm nặng không còn hi vọng gì. Thế rồi cụ qua đời . Tôi biết rõ cụ vì nguyên nhân gì mà cụ bị bệnh rồi ra đi
– Sau đó tôi đã nói sự thật về chiếc lá cuối cùng cho Giôn – xi biết
– Ngợi ca cụ Bơ – men
– Xúc động của Giôn – xi
III- kết bài:
– Thấy Giôn – xi đã khỏe mạnh hồi phục trở lại tôi rất vui và thầm cảm ơn cụ Bơ – men
– Chúng tôi vô cùng thương tiếc một con người giàu lòng nhân ái như thế
– Tôi thầm hứa với cụ…