Site icon Lớp Văn Cô Thu

Tóm tắt một truyện ngắn mà em yêu thích (từ 150 đến 200 chữ)

Tóm tắt một truyện ngắn mà em yêu thích

Tóm tắt một truyện ngắn mà em yêu thích

Đoạn văn mẫu 1: Tóm tắt truyện “Lão Hạc” – Lam Cao

Truyện viết về Lão Hạc – một lão nông dân nghèo, hiền lành, chất phác nhưng lão có hoàn cảnh gia đình vô cùng bất hạnh: Vợ lão mất từ sớm, có một cậu con trai nhưng vì quá nghèo không thể nào lấy được vợ cho con trai khiến anh ta phẫn chí rời bỏ quê hương để đến làm phu cho đồn điền cao su kiếm tiền. Lão thương con trai mình luôn trăn trở suy nghĩ tương lai cho đứa con của mình. Lão cố gắng chăm sóc mảnh vườn mà vợ chồng lão đã mất bao nhiêu công sức để mua về nhằm để lại cho con trai. Nhưng tuổi già, sức yếu lại vừa có trận bão đi lão mất trắng, mà giờ lão cũng không đủ khoẻ để tranh việc với người trận bão đi qua khiến mảnh vườn khác nữa. Sống với lão còn có một con chó tên là Vàng do con trai lão đã để lại. Chính vì vậy mà lão coi nó vừa là đứa con, vừa là người bạn tri kỉ, người thân trong gia đình. Tuy vậy, lão cũng phải cắn răng bán con chó đi vì gia cảnh nghèo khó quá không thể nào nuôi nổi nó. Sau khi bán cậu Vàng, bản thân lão đã rất dằn vặt như mang một tội lớn là nỡ tâm đi lừa một con chó. Lão khóc và tâm sự với ông giáo – người hàng xóm, người bạn của lão. Cũng kể từ đó lão sống khép kín hơn, chỉ lủi thủi một mình. Và một hôm, lão quyết định giải thoát mình khỏi những tháng ngày cùng cực đau khổ, lão tìm đến cái chết sau khi đã trao gửi hết tài sản và nhờ vả chuyện ma chay với ông giáo. Lão nói dối Binh Tư làm nghề trộm chó rằng xin bả chó bắt con chó hay vào vườn nhưng thực ra là tự kết liễu đời mình. Và lão Hạc đã chết trong dữ dội, trong quằn quại, không ai hiểu nguyên nhân ngoại trừ Binh Tư và ông giáo. Cái chết của lão khiến người đọc cảm thấy xót xa, xúc động vô cùng.

Đoạn văn mẫu 2: Tóm tắt truyện “Dòng Sông Đen” của Giuyn Véc-nơ

“Dòng Sông Đen”” là một trích đoạn nhỏ trong tiểu thuyết “Hai vạn dặm dưới đáy biển” của nhà văn Giuyn Véc-nơ. Đoạn trích kể về việc nhân vật “tôi” – giáo sư A-rô-nắc, cùng Công-xây, Nét-len phát hiện ra những điều kì diệu trong tàu Nau-ti-lớtx sau khi bị rơi xuống biển trong đêm tối. Ban đầu, “tôi” suy nghĩ, cố gắng tìm hiểu bí mật của vị thuyền trưởng Nê-mô thì nhìn thấy tấm bản đồ trên bàn. “Tôi” nhận ra các dòng hải lưu lớn trên thế giới. Khi đang nghiên cứu dòng hải lưu thì thấy nó mất hút giữa biển Thái Bình Dương. Lúc này, “tôi” nhận ra mình đang ở trong con tàu dưới mặt biển. Trái ngược với sự hứng thú, say sưa của “tôi” và Công-xây, Nét-len lại tỏ ra sợ hãi và có ý trốn chạy. Cuối cùng, cả ba được chiêm ngưỡng một cảnh tượng vô cùng huyền diệu qua ô cửa tàu. Câu chuyện khép lại với dòng suy nghĩ của “tôi” cùng sự di chuyển của con tàu Nau-ti-lớtx theo dòng “Sông Đen” chảy xiết.

Đoạn văn mẫu 3: Tóm tắt truyện “Sống chết mặc bay” của Phạm Duy Tốn

Khoảng một giờ đêm, trời mưa tầm tã đã mây giờ liền làm nước sông Nhị Hà dâng lên ngày một cao. Những cơn sóng dữ dội trong đêm làm khúc đê lâm vào nguy hiêm, không chừng sẽ vỡ. Hàng trăm người dân phu đã nhoài mình bì bõm trong nước lũ và trời mưa để chống chọi lại thiên nhiên. Người thì đắp, người cừ, tất cả đều ướt như chuột lột. Tiếng trống liên thanh vang khắp không gian, tiếng ốc vô hồi réo trong cơn mưa lũ, nước sông cứ thể dâng lên thách thức con người. Trong lúc nước sôi lửa bỏng ấy, cách nơi hộ để chừng bốn năm trăm mét, trong mái đình cao ráo tránh được mọi bão táp, quan phụ mẫu đang chễm chệ ngồi trên chiếc sập gỗ cùng vài tên đầy tớ. Đền thắp sáng trưng như ban ngày, xung quanh chỗ quan ngồi bày ống thuốc bạc, đồng hồ vàng, dao chuỗi ngà… bát yến hấp đường phèn khói bay nghi ngút thơm lừng. Kẻ hầu người hạ vây xung quanh vị “chúa” của mình. Quan phụ mẫu đang chơi bài tổ tôm với thầy Đề, thầy đội nhất, thầy thông nhì, chánh tổng sở. Lính lệ khoanh tay đứng hầu hạ có vẻ rất trang nghiêm. Tiếng cười nói vui vẻ phát ra xung quanh mưa vẫn tầm tã u ám chẳng làm ảnh hưởng đến không khí trong đình. Các quan cứ ung dung như không có chuyện gì xảy ra. Cho đến lúc quan ù to, cũng là lúc có lính vào báo đê vỡ, quan thản nhiên mặt nghiêm nghị quát mắng tên lính. Lúc bấy giờ muôn làng đã chìm trong biển nước.

Exit mobile version