Site icon Lớp Văn Cô Thu

Hướng dẫn đóng vai nhân vật cô Út kể lại truyện cổ tích Sọ Dừa

Hướng dẫn đóng vai nhân vật cô Út kể lại truyện cổ tích Sọ Dừa

Hướng dẫn đóng vai nhân vật cô Út kể lại truyện cổ tích Sọ Dừa

Sau khi trải qua bao nhiêu sóng gió của cuộc đời, hôm nay tôi mới được thảnh thơi để nghĩ về những việc đã qua. Từ ngày tôi gặp một hình hài vô cùng xấu xí có tên là Sọ Dừa, đến khi phát hiện bên trong là một chàng trai khôi ngô tuấn tú, có tài thổi sáo rồi đem lòng yêu, lấy chàng làm chồng, tiếp tục gặp sóng gió mới có được cuộc sống yên bình như ngày hôm nay. Mọi kỉ niệm ấy như một thước phim quay chậm, từ từ hiện hữu như vừa mới xảy ra ngày hôm qua. Nhưng trong kỉ niệm đó, tôi nhớ nhất là ngày cưới của chúng tôi, ngày thay đổi hoàn toàn diện mạo và bắt đầu cuộc sống mới của Sọ Dừa- người mà tôi yêu quý. Các bạn có muốn biết sự thay đổi đó là gì không? Tôi kể các bạn nghe nhé.

Đó là một ngày đẹp trời, ngày mà chàng đã chuẩn bị đầy đủ sính lễ theo yêu cầu như thách đố của cha để rước tôi về làm vợ. Vào đúng ngày cưới, không ai thấy Sọ Dừa đâu mà chỉ chàng trai khôi ngô tuấn tú đến rước tôi về. Tôi không quá ngạc nhiên về điều đó. Chồng tôi có vẻ hơi buồn vì không thấy sự ngỡ ngàng nơi tôi như chàng kì vọng. Chàng bèn hỏi:

– Sao nàng không bất ngờ trước sự thay đổi của ta?

Tôi liền cười trừ mà rằng:

– Thực ra “cô út” hôm nào đã vô tình biết được dung mạo của chàng và cũng đã cảm mến chàng từ đó. Nên hôm nay chỉ thấy vui vì chàng đã được trở về với con người thật của mình chứ không bất ngờ nữa.

Từ đó, hai vợ chồng sống hạnh phúc bên nhau. Chàng vốn thông minh lại ngày đêm miệt mài đèn sách nên kì thi năm ấy, chàng đỗ trạng nguyên, được phong làm quan trạng. Thế nhưng cũng lại chẳng bao lâu, quan trạng được vua sai đi sứ. Trước khi đi, chàng đưa cho tôi một hòn đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà rồi dặn kĩ:

– Đây là vật bất li thân, nàng phải cất kĩ trong người phòng khi có ngày dùng đến. Dù không hiểu ẩn ý của chống nhưng tôi cũng nghe theo, luôn giữ bên mình.

Sau đó ít ngày, hai chị sang rủ tôi chèo thuyền ra biển chơi. Tin lời hai chị, tôi cũng đi theo. Ra đến nơi, họ đã nhẫn tâm đẩy tôi xuống nước rồi mặc tôi kêu cứu mà quay thuyền trở về đất liền. Tôi bị cá kình nuốt chửng vào bụng. May có con dao để sẵn bên mình đã rạch bụng cá, chui ra ngoài mà thoát chết. Tôi dạt vào một hòn đảo, đánh đá lấy lửa nướng thịt cá ăn. Kì lạ thay, mấy hôm sau, hai quả trứng gà cũng kịp nở thành một đôi gà con rất đẹp. Từ đó ba chúng tôi sống vui vẻ bên nhau.

Một hôm có chiếc thuyền đi qua đảo, con gà trống nhìn thấy bèn gáy to:

– Ò… ó… o. Ò …ó…o..o..o…. Phải thuyền quan trạng rước cô tôi về.

Hình như mọi người trên thuyền, nghe và hiểu được tiếng gà gáy nên đã cho thuyền vào xem. May mắn thay, người trên thuyền lại chính là chồng tôi. Hai vợ chồng gặp nhau, mừng mừng tủi tủi. Đưa tôi về nhà, chàng mở tiệc mừng mời bà con đến chia vui, nhưng lại giấu tôi trong nhà không cho ai biết. Hai chị tôi thấy thế khấp khởi mừng thầm phen này được làm bà trạng rồi tranh nhau kể chuyện cô em rủi ro ra chiều thương tiếc lắm. Chàng không nói gì, kệ cho hai chị tôi thao thao bất tuyệt với vẻ luyến thương. Tiệc xong, mọi người về hết, còn lại bốn người, chàng mới cho gọi tôi ra. Nhìn thấy tôi, hai chị vô cùng sửng sốt. Nhưng ngay sau đó, cúi mặt vì xấu hổ, lầm lũi ra về. Từ hôm sau, mọi người trong làng không ai nhìn thấy hai người đó nữa. Tôi đoán chắc vì xấu hổ nên đã bỏ xứ mà đi. Chúng tôi tiếp tục những ngày hạnh phúc bên nhau.

Qua câu chuyện của mình, tôi muốn khuyên các bạn, khi nhìn nhận, đánh giá người khác đừng vội vì vẻ bề ngoài mà vội phát xét, ghét bỏ hay kinh miệt họ. Hãy quan sát, thấu hiểu con người bên trong mới là quan trọng. Các cụ nói cấm sai “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn”, là con người, phẩm chất bên trong mới quan trọng. Cũng đừng như hai chị tôi, vì ghen ghét, đố kị mà gây ra hậu quả khôn lường. Nhẫn tâm hãm hại cả em ruột của mình. Khi bất thành lại phải bỏ xứ mà đi trong tủi hổ, không dám nhìn mặt ai. Hãy sống bao dung, ôn hòa và thấu hiểu sẻ chia. Đừng cố giành giật thứ không phải của mình để rồi phải ân hận. Hãy là chính mình, trân trọng những gì mình đang có. Sống một đời an nhiên.

Exit mobile version