Đề bài: Cho câu chủ đề sau : “ Trong lòng mẹ” trích hồi kí “Những ngày thơ ấu của Nguyên Hồng” là một bài ca về tình mẫu tử bất diệt.
Em hãy viết đoạn văn khoảng 12 câu theo phép lập luận diễn dịch làm sáng tỏ câu chủ đề trên.
- Đoạn văn diễn dịch, khoảng 12 câu
- Vấn đề nghị luận : tình mẫu tử bất diệt
- Phạm vi dẫn chứng : đoạn trích “Trong lòng mẹ”
- Các ý cần có (luận cứ):
+ Tình yêu thương mẹ của bé Hồng chân thành, mãnh liệt, vượt qua được mọi định kiến của xã hội
+ Mong muốn được bảo vệ mẹ
+ Niềm hạnh phúc vô bờ khi được gặp lại mẹ, được ngồi trong lòng mẹ
+ Mẹ bé Hồng tuy phải sống trong tình cảnh cơ cực nhưng tình thương con không bao giờ tắt. Bà đã xúc động “sụt sùi khóc” khi được gặp lại con, hạnh phúc khi được ôm ấp hình hài máu mủ….
Viết đoạn văn
“ Trong lòng mẹ” trích hồi kí “Những ngày thơ ấu của Nguyên Hồng” là một bài ca về tình mẫu tử thiêng liêng, bất diệt. Quả đúng như vậy. Xuyên suốt đoạn trích từ đầu đến cuối, người đọc luôn thấy được tình yêu thương mẹ thiết tha, mãnh liệt của bé Hồng. Mặc dầu bà cô luôn cố ý gieo rắc vào đầu bé Hồng những ý nghĩ cay độc để cậu coi thường và khinh ghét mẹ mình nhưng tình yêu thương và lòng kính trọng mẹ không bao giờ lay chuyển trong tim cậu. Trước màn kịch độc ác của bà cô, Hồng chỉ biết cúi đầu im lặng hay khóc nấc lên khi nghĩ đến mẹ. Cậu căm hờn những hủ tục lạc hậu đã đày đọa mẹ và mong sao những hủ tục ấy là một vật cụ thể để cậu có thể phá hủy nó đi, để bảo vệ mẹ. Tình yêu thương mẹ lại càng được thể hiện rõ nét hơn trong niềm hạnh phúc vỡ òa của Hồng khi gặp lại mẹ. Khao khát được gặp mẹ ở bé Hồng được chính cậu cảm nhận như niềm khát khao được trông thấy dòng nước mát chảy dưới bóng râm của người khách bộ hành gục ngã giữa sa mạc. Lối so sánh giả tưởng ấy cho thấy niềm mong ước tột cùng của bé Hồng, mong gặp lại mẹ như mong tìm được sự sống. Và khi được ngồi trong lòng mẹ, được áp mặt vào bầu sữa nóng của mẹ, Hồng sung sướng vô cùng, cảm giác như có một thứ gì đó mơn man khắp da thịt. Khác hẳn với cái nhìn của mọi người, Hồng thấy mẹ thật đẹp, mẹ vẫn đẹp, vẫn trẻ trung như thuở còn sung túc. Đó là cái nhìn của tình yêu thương, của lòng kính trọng vô bờ dành cho mẹ. Tuy chỉ xuất hiện trong chốc lát ở cuối đoạn trích nhưng mẹ bé Hồng cũng hiện lên với tình thương con thật cảm động. Khi gặp lại con, gặp lại hình hài máu mủ của mình, bà không nén được giọt nước mắt mà “sụt sùi khóc theo” và những cử chỉ nhẹ nhàng, thấm đẫm tình cảm yêu thương: xoa đầu, vuốt ve mái tóc , gãi rôm ở sống lưng đã thể hiện thật chân thành và cảm động tình yêu thương con ở mẹ bé Hồng.