Site icon Lớp Văn Cô Thu

Đoạn văn 200 ghi lại cảm nghĩ về bài thơ “Mẹ” – Viễn Phương

Đoạn văn 200 ghi lại cảm nghĩ về bài thơ "Mẹ" - Viễn Phương

Đoạn văn 200 ghi lại cảm nghĩ về bài thơ "Mẹ" - Viễn Phương

Mẹ
(Viễn Phương)

Con nhớ ngày xưa mẹ hát:
…“Hoa sen lặng lẽ dưới đầm
Hương hoa dịu dàng bát ngát
Thơm tho không gian, thời gian”…

Mẹ nghèo như đoá hoa sen
Tháng năm âm thầm lặng lẽ,
Giọt máu hoà theo dòng lệ
Hương đời mẹ ướp cho con.

Khi con thành đoá hoa thơm
Đời mẹ lắt lay chiếc bóng,
Con đi… chân trời gió lộng
Mẹ về… nắng quái chiều hôm.

Sen đã tàn sau mùa hạ
Mẹ cũng lìa xa cõi đời,
Sen tàn rồi sen lại nở
Mẹ thành ngôi sao trên trời.

(Trích Nhà văn và tác phẩm văn học trong nhà trường, Viễn Phương, Thanh Hải, Nguyễn Khoa Điềm, NXB Giáo dục Việt Nam, 1999)

Chú thích: Viễn Phương ( 1928- 2005) tên thật là Phan Thanh Viễn, quê ở An Giang. Trong kháng chiến chống Pháp và chống Mĩ, ông hoạt động ở chiến trường Nam Bộ, là một trong những cây bút có mặt sớm nhất của lực lượng văn nghệ giải phóng ở miền Nam thời kì chống Mĩ cứu nước. Tác phẩm chính: “Anh hùng mìn gạt”, “Như mây mùa xuân”, “Lòng mẹ”,… Thơ của Viễn Phương giàu cảm xúc nhưng không bi lụy mà nền nã, thì thầm, bâng khuâng.

Dàn ý

1/ Mở đoạn : Giới thiệu nhan đề, tác giả và nêu cảm nghĩ chung về bài thơ.

2/ Thân đoạn : Trình bày cảm nghĩ về nét độc đáo của bài thơ trên hai phương diện nội dung và nghệ thuật:

– Trình bày cảm nghĩ về nội dung (mạch cảm xúc, chủ đề, thông điệp…) của bài thơ: Bài thơ viết về tình mẹ thiêng liêng và vĩ đại. Bài thơ mang đến những hình ảnh và cảm nhận sâu sắc về tình mẹ về sự hy sinh vô điều kiện của mẹ dành cho con. Qua đó thể hiện được tình yêu, tấm lòng kính trọng và biết ơn mẹ….

– Cảm nghĩ về những yếu tố nghệ thuật: thể thơ sáu chữ; hình ảnh chọn lọc, tinh tế; ngôn ngữ giàu sức biểu cảm; phép tu từ nhân hoá, ẩn dụ, so sánh được sử dụng hiệu quả… và tác dụng của chúng trong việc biểu đạt nội dung;

3/ Kết đoạn : Khái quát cảm nghĩ về bài thơ.

Đoạn văn tham khảo

Bài thơ Mẹ của Viễn Phương như một khúc nhạc trầm lắng, sâu xa, ngân lên từ miền ký ức yêu thương, gợi lên trong em bao xúc động về tình mẹ thiêng liêng và vĩnh cửu. Bằng lời thơ giản dị mà thấm đẫm cảm xúc, tác giả đã khắc họa hình ảnh người mẹ nghèo, suốt đời âm thầm hy sinh vì con: “Mẹ nghèo như đoá hoa sen / Tháng năm âm thầm lặng lẽ”. So sánh mẹ với “đoá hoa sen” – biểu tượng của sự tinh khiết và thanh cao – tác giả đã ca ngợi vẻ đẹp tâm hồn của mẹ, người đã dành trọn đời mình để nâng niu, ủ ấm con bằng tình yêu bao la không điều kiện. Hình ảnh đối lập giữa mẹ và con – “Con đi… chân trời gió lộng / Mẹ về… nắng quái chiều hôm” – vừa thể hiện quy luật nghiệt ngã của thời gian, vừa gợi niềm thương cảm xót xa: khi con khôn lớn, trưởng thành cũng là lúc mẹ phải âm thầm khuất bóng. Sự ra đi của mẹ không phải là sự kết thúc, mà là sự hoá thân: “Sen tàn rồi sen lại nở / Mẹ thành ngôi sao trên trời” – hình ảnh ẩn dụ đầy tính biểu tượng cho sự bất tử của tình mẫu tử thiêng liêng. Có lẽ cũng bởi cảm xúc dạt dào và chân thành ấy, Viễn Phương đã lựa chọn cho mình những cách biểu đạt nghệ thuật thật nhẹ nhàng mà tinh tế. Thể thơ sáu chữ mềm mại, nhịp điệu êm dịu, ngôn ngữ trong sáng, tinh tế cùng những hình ảnh giàu tính biểu cảm đã làm nên nét đẹp nghệ thuật đặc sắc cho bài thơ. Đọc Mẹ, em không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp hy sinh cao cả của người mẹ mà còn nhận ra bài học về lòng biết ơn, sự trân trọng những yêu thương giản dị trong đời. Đó là một bài thơ nhẹ nhàng mà ám ảnh, lặng lẽ mà lay động tận sâu trái tim.

Exit mobile version