NHỚ CƠN MƯA QUÊ HƯƠNG
(Trích)
Quê nội ơi
Mấy năm trời xa cách
Đêm nay, ta nằm nghe mưa rơi
Nghe tiếng trời gầm xa lắc…
Cớ sao lòng thấy nhớ thương.
Ôi cơn mưa quê hương
Đã ru hát hồn ta thuở bé,
Đã thấm nặng lòng ta những tình yêu chớm hé.
Nghe tiếng mưa rơi trên tàu chuối bẹ dừa,
Thấy mặt trời lên khi tạnh những cơn mưa.
Ta yêu quá như lần đầu mới biết
Ta yêu mưa như yêu gì thân thiết
Như tre, dừa, như làng xóm quê hương
Như những con người – biết mấy yêu thương.
[….]
Quê hương ơi, mấy năm trời xa cách
Đêm nay ta nằm nghe mưa rơi,
Nghe tiếng trời gầm xa lắc…
Cớ sao lòng lại xót đau….
Ta muốn về quê nội
Ta muốn trở lại tuổi thơ
Ta muốn nằm trên mảnh đất ông cha
Nghe mưa đập cành tre, nghe mưa rơi tàu lá …
(Lê Anh Xuân, Thơ Việt Nam 1945 – 1975, NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Bài làm
Đoạn thơ trên trích trong tác phẩm Nhớ cơn mưa quê hương của Lê Anh Xuân đã khắc họa tình yêu sâu sắc và nỗi nhớ da diết của tác giả đối với quê hương qua những hình ảnh bình dị, gần gũi. Cơn mưa không chỉ là hiện tượng thiên nhiên mà trở thành biểu tượng của tuổi thơ, của tình yêu và sự gắn bó với quê hương ngay từ những tháng năm đầu đời. Mưa đã “ru hát hồn ta thuở bé”, mưa thấm vào tâm hồn những rung động ngây thơ, tinh khôi nhất. Âm thanh mưa rơi trên “tàu chuối bẹ dừa” và hình ảnh “mặt trời lên khi tạnh những cơn mưa” gợi lên khung cảnh làng quê bình dị, quen thuộc, đầy sức sống. Tình cảm dành cho mưa được nhà thơ ví như tình yêu đầu đời: “yêu quá như lần đầu mới biết”, một cách ví von giàu cảm xúc và rất đỗi chân thành, mộc mạc. Câu thơ như nhắc nhở người đọc về sự trân trọng những gì gần gũi nhất. Tình yêu quê hương không chỉ là tình cảm dành cho những con người, làng xóm, mà còn là tình yêu đối với thiên nhiên, với những hình ảnh thân thuộc đã góp phần nuôi dưỡng tâm hồn mỗi người. Mưa được đặt trong mối quan hệ thân thiết với tre, dừa, làng xóm, con người – tất cả đều là biểu tượng của hồn quê thân thuộc . Với thể thơ tự do, ngôn ngữ mộc mạc, giọng điệu trữ tình tha thiết, kết hợp hình ảnh gần gũi , đoạn thơ đã khắc họa sâu sắc tình yêu tha thiết của nhà thơ với mảnh đất đã nuôi dưỡng tâm hồn ông từ thuở bé. Đoạn thơ nói riêng và cả bài thơ nói chung thực sự đã đánh thức trong lòng mỗi người bao kỉ niệm ngọt ngào về miền thơ dại, bồi đắp trong lòng người tình yêu và sự gắn bó máu thịt với quê hương.